Tây Du Ký Báu Vật Thần Bí - Chương 3
Chương 3: Trận Chiến Đầu Tiên
Ánh nắng xuyên qua tán lá rậm rạp, chiếu những tia sáng lung linh lên con đường mòn nhỏ hẹp mà Đường Tăng và các học trò của ông đang đi. Cảm giác tĩnh lặng đầy bí ẩn bao trùm khu rừng, khiến mọi người trong nhóm đều phải cảnh giác cao độ.
“Khu rừng này có vẻ càng lúc càng dày đặc,” Trư Bát Giới nói, giọng đầy lo lắng khi hắn nhìn quanh quất.
“Chúng ta phải luôn giữ vững tinh thần, không được để yếu lòng,” Sa Tăng đáp, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía trước.
Đột nhiên, một tiếng cười ma quái vang lên từ sâu trong rừng, làm cả nhóm dừng bước. Từ bóng tối, một nhóm yêu ma hung ác xuất hiện, dẫn đầu là một yêu ma có cặp mắt đỏ rực và bộ lông đen tuyền.
“Hừm, các ngươi là ai mà dám xâm nhập vào lãnh địa của ta?” yêu ma lãnh đạo gầm lên, giọng nói đầy quyền uy và ác độc.
“Ta là Đường Tăng, đây là các học trò của ta. Chúng ta đang trên đường bảo vệ bảo vật thần bí khỏi tay yêu ma,” Đường Tăng nói, giọng bình tĩnh nhưng kiên quyết.
“Ha ha ha! Bảo vật đó sẽ thuộc về ta! Các ngươi nghĩ rằng có thể ngăn cản được ta sao?” yêu ma lãnh đạo cười lớn, rồi ra lệnh cho bọn thuộc hạ tấn công.
“Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng, chuẩn bị chiến đấu!” Đường Tăng ra lệnh, ánh mắt sáng lên quyết tâm.
Tôn Ngộ Không nhảy vọt lên không trung, vung gậy như ý và đánh mạnh vào đầu một con yêu ma đang lao tới. “Ta sẽ không để các ngươi chạm vào sư phụ và bảo vật!”
Trư Bát Giới dùng đinh ba, xoay tròn và đánh bật các yêu ma nhỏ hơn ra xa. “Hãy xem đinh ba của ta đây!”
Sa Tăng cầm chắc cây kiếm, đánh lùi từng con yêu ma một cách dứt khoát. “Chúng ta phải bảo vệ sư phụ và bảo vật!”
Trận chiến diễn ra ác liệt. Bọn yêu ma tấn công từ mọi phía, nhưng với sự phối hợp ăn ý và lòng dũng cảm, Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa Tăng đã đánh bại từng con yêu ma một.
Trong lúc đó, Đường Tăng vẫn bình tĩnh, cầm chặt viên ngọc linh thiêng trong tay. “Hãy cẩn thận, bảo vật này cần được bảo vệ bằng mọi giá.”
Yêu ma lãnh đạo, thấy bọn thuộc hạ bị đánh bại, tức giận gầm lên và lao thẳng vào Tôn Ngộ Không. “Ngươi sẽ phải trả giá!”
Tôn Ngộ Không cười khẩy, vung gậy như ý và đánh mạnh vào ngực yêu ma. “Ngươi nghĩ rằng có thể đánh bại được ta sao?”
Cuối cùng, với một cú đánh quyết định, Tôn Ngộ Không đã hạ gục yêu ma lãnh đạo. Bọn yêu ma còn lại thấy thủ lĩnh bị đánh bại, hoảng sợ bỏ chạy tán loạn.
“Chúng ta đã thắng, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu,” Đường Tăng nói, giọng trầm tư. “Chúng ta phải tiếp tục cảnh giác và không được chủ quan.”
Cả nhóm tiếp tục hành trình, tiến sâu hơn vào khu rừng. Mặc dù vừa trải qua trận chiến ác liệt, họ biết rằng còn nhiều thử thách nguy hiểm đang chờ đợi phía trước. Nhưng với lòng quyết tâm và sự đoàn kết, họ tin rằng sẽ vượt qua mọi khó khăn để bảo vệ bảo vật và giữ gìn hòa bình cho thế gian.
Trên con đường tiến vào ngôi đền cổ, Đường Tăng không ngừng nhắc nhở các học trò về tầm quan trọng của lòng chính trực và tinh thần đoàn kết. Viên ngọc linh thiêng trong tay ông tỏa sáng như một ngọn đuốc dẫn đường, giúp họ tiến bước mạnh mẽ về phía trước.