Tây Du Ký Báu Vật Thần Bí - Chương 4
Chương 4: Vượt Qua Thử Thách
Sau trận chiến đầy cam go với bọn yêu ma, Đường Tăng và các học trò của mình tiếp tục tiến sâu vào khu rừng rậm rạp. Bầu không khí trở nên u ám và tĩnh lặng đến lạ thường, như thể mọi âm thanh đều bị hút vào bóng tối dày đặc của cây cối.
“Tất cả hãy cảnh giác,” Đường Tăng nhắc nhở, ánh mắt chăm chú quan sát xung quanh.
Đường đi càng lúc càng khó khăn hơn. Những cây cổ thụ chằng chịt rễ, những tảng đá lớn cản lối và cả những hố sâu đầy nguy hiểm. Nhưng nhóm của Đường Tăng không nản lòng, họ biết rằng bảo vật thần bí đang nằm ở cuối con đường này.
“Chúng ta phải vượt qua dòng sông lửa phía trước,” Tôn Ngộ Không nói, chỉ về phía một dải sáng đỏ rực hiện ra phía xa.
Khi họ đến gần hơn, một dòng sông lửa hiện ra trước mắt, ngọn lửa bùng cháy dữ dội, hơi nóng tỏa ra khiến cả nhóm cảm thấy khó thở.
“Chúng ta phải tìm cách qua sông này,” Sa Tăng nói, vẻ mặt nghiêm trọng.
“Tôn Ngộ Không, ngươi có thể bay qua sông và tìm cách giúp chúng ta vượt qua không?” Đường Tăng hỏi.
“Tôi sẽ thử, sư phụ.” Tôn Ngộ Không nói rồi nhảy lên không trung, bay qua dòng sông lửa. Nhưng khi đến giữa sông, một luồng khí lực mạnh mẽ từ dưới đáy sông bốc lên, ngăn cản Ngộ Không tiến xa hơn.
“Tôi không thể qua được, có một thế lực mạnh mẽ ngăn cản,” Tôn Ngộ Không nói khi trở lại bờ.
“Chúng ta phải nghĩ ra cách khác,” Đường Tăng nói, trầm ngâm suy nghĩ.
Trư Bát Giới nhìn xung quanh và thấy một cây cầu nhỏ bắc qua sông lửa. “Sư phụ, hãy thử đi qua cây cầu đó.”
Cả nhóm tiến đến cây cầu, nhưng khi họ đặt chân lên, cây cầu bắt đầu rung chuyển và những tảng đá phía dưới rơi xuống dòng sông lửa.
“Đây không phải là một cây cầu bình thường,” Sa Tăng nói. “Chúng ta phải thật cẩn thận.”
“Hãy nắm tay nhau và đi từng bước một,” Đường Tăng chỉ dẫn.
Cả nhóm nối đuôi nhau, từng bước một tiến qua cây cầu. Mỗi bước đi là một thử thách của lòng can đảm và sự đoàn kết. Ngọn lửa bốc lên dữ dội, nhưng họ không để nỗi sợ hãi chi phối. Cuối cùng, họ đã vượt qua dòng sông lửa an toàn.
Tiếp tục hành trình, họ gặp một bức tường cao chắn ngang lối đi, trên tường khắc đầy những ký hiệu cổ xưa.
“Đây có lẽ là một mật mã,” Đường Tăng nói, nhìn chăm chú vào các ký hiệu. “Chúng ta phải giải mã để mở lối đi.”
Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa Tăng cùng nhau nghiên cứu các ký hiệu. Sau một hồi suy nghĩ, Tôn Ngộ Không nhận ra rằng các ký hiệu này tương ứng với các yếu tố của tự nhiên: đất, nước, lửa, gió.
“Chúng ta cần phải kích hoạt các yếu tố này theo đúng thứ tự,” Tôn Ngộ Không nói, rồi chạm vào các ký hiệu theo thứ tự: đất, nước, lửa, gió.
Bức tường bắt đầu rung chuyển và từ từ mở ra, lộ ra một lối đi dẫn vào sâu hơn trong rừng. Nhưng trước khi họ có thể tiến vào, một nhóm yêu ma khác xuất hiện, lần này là những yêu ma có khả năng biến hình và sử dụng phép thuật đen tối.
“Chuẩn bị chiến đấu!” Đường Tăng ra lệnh.
Tôn Ngộ Không vung gậy như ý, chiến đấu với những yêu ma biến hình. Trư Bát Giới dùng đinh ba để ngăn chặn những đòn tấn công từ phía sau, còn Sa Tăng thì bảo vệ Đường Tăng khỏi những phép thuật ác độc.
Trận chiến diễn ra ác liệt, nhưng với lòng dũng cảm và sự phối hợp ăn ý, họ đã đánh bại được bọn yêu ma. Khi trời đã tối, họ quyết định dựng trại nghỉ ngơi, chuẩn bị sức lực cho những thử thách tiếp theo.
“Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách, nhưng hành trình vẫn còn dài,” Đường Tăng nói, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.
“Chúng ta sẽ không bỏ cuộc, sư phụ. Với lòng đoàn kết và sự quyết tâm, chúng ta sẽ bảo vệ được bảo vật,” Tôn Ngộ Không đáp, ánh mắt sáng lên đầy quyết tâm.
Trư Bát Giới và Sa Tăng gật đầu, đồng lòng với những lời nói của Tôn Ngộ Không. Họ biết rằng, dù con đường phía trước còn nhiều gian nan, nhưng với sự đoàn kết và lòng quyết tâm, họ sẽ vượt qua mọi thử thách để bảo vệ bảo vật thần bí.