Thách Thức Ba Lần - Chương 2
Chương 2: Thử Thách Thứ Nhất – Vực Sâu Không Đáy
Khi ánh sáng mặt trời chiếu rọi lên đỉnh núi Côn Lôn, không gian trở nên rực rỡ hơn. Thiên Vũ vẫn đang đứng trước Nhị Lan Thần, lòng dâng trào sự quyết tâm không gì lay chuyển.
Nhị Lan Thần nhìn xuống vực sâu không đáy dưới chân núi, giọng nói vang vọng khắp nơi: – “Thử thách đầu tiên của ngươi là Vực Sâu Không Đáy. Ngươi phải nhảy xuống vực này và trở lại đỉnh núi bằng chính sức mạnh của mình. Vực sâu này chứa đựng những cơn thách thức mà không kẻ nào phàm nhân đã từng vượt qua.”
Thiên Vũ lấy một hơi dài, ánh mắt kiên định không chút do dự: – “Ta hiểu. Ta sẽ không để bản thân mình bị cuốn vào bóng tối này. Ta sẽ vượt qua.”
Nhị Lan Thần gật đầu nhẹ, một nụ cười hiếm hoi lóe lên trên khuôn mặt nghiêm nghị: – “Ngươi phải tin tưởng vào bản thân mình. Nếu ngươi yếu lòng, vực này sẽ không tha thứ cho ngươi.”
Thiên Vũ bước tới mép vực sâu, nhìn xuống đáy hun hút nơi bóng tối như muốn nuốt chửng tất cả. Gió mạnh thổi qua, mang theo tiếng rú rít như hàng ngàn linh hồn kêu cứu.
– “Nhìn xuống dưới, ngươi thấy bóng tối ấy không chỉ là vật chất. Nó là sự phản chiếu nỗi sợ hãi và những trở ngại trong tâm hồn ngươi. Hãy tập trung và tìm cách vượt qua nó từ bên trong.”
Nhị Lan Thần tiếp tục: – “Hãy bắt đầu khi ngươi sẵn sàng.”
Thiên Vũ nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Anh tập trung toàn bộ sức mạnh nội tại, cảm nhận từng luồng năng lượng chảy qua cơ thể. Khi mở mắt ra, anh cảm nhận được sự thay đổi bên trong mình – một ngọn lửa kiên cường không thể dập tắt.
– “Ta đã sẵn sàng,” Thiên Vũ tuyên bố, rồi không chần chừ, anh lao mình xuống vực sâu.
Thân thể Thiên Vũ rơi tự do trong khoảng không vô tận, nhưng trái tim anh lại bình yên. Anh cảm nhận được sự kết nối mạnh mẽ với thế giới xung quanh, mỗi bước rơi là một bước tiến gần hơn đến sự tự do.
Giữa cơn rơi, Thiên Vũ bắt đầu thấy những hình ảnh mờ ảo của những kỷ niệm đau thương – trận đại hỏa hoạn đã lấy đi tất cả những gì anh yêu quý. Nhưng thay vì để mình bị cuốn trôi, anh tập trung vào niềm tin và sự kiên định trong trái tim.
Nhị Lan Thần quan sát từ trên cao, giọng nói vang lên trong tâm trí của Thiên Vũ: – “Hãy dùng sức mạnh của chính mình để chống lại bóng tối. Đừng để nỗi sợ hãi chi phối.”
Với sự hướng dẫn tinh thần từ Nhị Lan Thần, Thiên Vũ bắt đầu cảm nhận sức mạnh từ bên trong mình. Anh điều khiển năng lượng, từ từ dừng lại trong không gian và bắt đầu bay lên, chống lại lực hấp dẫn của vực sâu.
Mỗi lần bay lên, anh cảm nhận được sự mạnh mẽ hơn trong từng nhịp tim. Cuối cùng, sau nhiều giờ chiến đấu với cơn kiệt sức và bóng tối, Thiên Vũ đã trở lại đỉnh vực an toàn, đôi chân chạm đất một cách vững chắc.
Nhị Lan Thần đứng trước anh, ánh mắt đầy sự tán thưởng: – “Tốt lắm, Thiên Vũ. Ngươi đã vượt qua nỗi sợ hãi lớn nhất của mình. Đây chỉ là bước đầu trong hành trình của ngươi. Ba thử thách còn lại sẽ không dễ dàng hơn, nhưng ta tin rằng ngươi có đủ sức mạnh để vượt qua chúng.”
Thiên Vũ thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt vẫn kiên định: – “Ta sẽ tiếp tục. Ta không dừng lại ở đây.”
Nhị Lan Thần mỉm cười: – “Hãy chuẩn bị cho thử thách tiếp theo. Lửa bất diệt đang chờ đợi ngươi.”
Với lòng dũng cảm đã được thử thách và chứng minh, Thiên Vũ sẵn sàng đối mặt với những khó khăn phía trước, bước tiếp trên con đường mà Nhị Lan Thần đã đề ra.