Thách Thức Ba Lần - Chương 3
Chương 3: Thử Thách Thứ Hai – Lửa Bất Diệt
Mặt trời đã lên cao, ánh sáng rực rỡ phủ kín đỉnh núi Côn Lôn. Không khí ấm áp hòa quyện với hương thơm của hoa dại, nhưng bầu không khí lại căng thẳng hơn bao giờ hết khi Nhị Lan Thần chuẩn bị tiết lộ thử thách tiếp theo.
Nhị Lan Thần bước lại gần Thiên Vũ, ánh mắt vẫn giữ vẻ nghiêm nghị nhưng bây giờ thêm phần thách thức: – “Thử thách thứ hai của ngươi là Lửa Bất Diệt. Đây không chỉ là ngọn lửa bình thường, mà là ngọn lửa có khả năng thiêu rụi linh hồn. Chỉ ai có niềm tin kiên định mới có thể vượt qua được.”
Thiên Vũ lắng nghe một cách bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy hồi hộp: – “Lửa Bất Diệt? Làm sao để vượt qua được ngọn lửa đó?”
Nhị Lan Thần cười nhẹ, ánh mắt không giấu được sự hài lòng: – “Ngọn lửa này sẽ kiểm tra niềm tin và sự kiên định trong trái tim ngươi. Ngươi phải bước vào giữa ngọn lửa mà không bị thiêu đốt, bằng cách duy trì niềm tin vào chính mình và mục tiêu của mình.”
Thiên Vũ gật đầu quyết tâm: – “Ta hiểu. Ta sẽ không để ngọn lửa này làm mình lung lay. Niềm tin vào gia đình và quê hương sẽ là động lực để ta vượt qua.”
Nhị Lan Thần vẫy tay, và ngay lập tức một vòng lửa xanh biếc bao phủ khu vực trước mặt họ. Ngọn lửa bốc lên cao, tạo thành một vòng tròn rộng lớn, nóng bỏng và rực rỡ: – “Hãy bắt đầu khi ngươi sẵn sàng.”
Thiên Vũ bước vào vòng lửa, cảm nhận nhiệt độ tăng dần xung quanh mình. Lửa không chỉ làm nóng cơ thể mà còn như đang thử thách tinh thần anh. Mỗi bước đi trong ngọn lửa là một trận chiến nội tâm: – “Ta không sợ. Ta tin vào sức mạnh của chính mình và mục tiêu mà ta theo đuổi.”
Nhưng không lâu sau khi bước vào, Thiên Vũ bắt đầu cảm thấy sức ép từ ngọn lửa: – “Đây thật khó khăn… Ngọn lửa này không chỉ thiêu đốt cơ thể, mà còn là những ký ức đau thương, những nỗi sợ hãi đã từng làm anh chùn bước.”
Anh nhớ lại những khoảnh khắc đau lòng khi mất đi gia đình trong trận đại hỏa hoạn. Những hình ảnh mờ ảo về những người thân yêu và những tàn tích của quê hương lóe lên trong ngọn lửa, làm trái tim anh rối bời.
Nhị Lan Thần quan sát từ xa, giọng nói vang vọng trong tâm trí của Thiên Vũ: – “Hãy dùng niềm tin của mình để biến ngọn lửa này thành sức mạnh. Đừng để những ký ức đau thương chi phối tâm hồn ngươi.”
Thiên Vũ nhắm mắt lại, hít thở sâu và tìm đến nguồn sức mạnh bên trong: – “Ta nhớ gia đình, ta nhớ quê hương. Những người mà ta yêu thương là động lực để ta tiếp tục chiến đấu. Ta sẽ không để ngọn lửa này hủy hoại lòng tin của mình.”
Dần dần, ngọn lửa bắt đầu nhạt đi xung quanh Thiên Vũ. Niềm tin kiên định của anh biến ngọn lửa thành một vầng hào quang nhẹ nhàng, bảo vệ anh khỏi những cơn thiêu rụi: – “Ta làm được rồi.”
Khi bước ra khỏi vòng lửa, Thiên Vũ đứng thở phào, cơ thể không hề bị tổn thương. Ánh mắt anh sáng lên với sự kiên định hơn trước: – “Ta đã vượt qua. Niềm tin đã đưa ta qua được thử thách này.”
Nhị Lan Thần bước tới, nụ cười hài lòng nở trên môi: – “Tuyệt vời, Thiên Vũ. Ngươi đã chứng minh được rằng niềm tin và sự kiên định có thể chiến thắng mọi khó khăn. Thử thách thứ hai chỉ là một phần trong hành trình của ngươi. Thử thách cuối cùng sẽ đòi hỏi ngươi phải đối mặt với chính bản thân mình.”
Thiên Vũ gật đầu, cảm thấy tự tin hơn bao giờ hết: – “Ta đã sẵn sàng cho thử thách cuối cùng. Ta sẽ không lùi bước.”
Nhị Lan Thần cúi đầu chào, ánh mắt đầy sự tôn trọng: – “Hãy tiếp tục hành trình của mình. Thử thách cuối cùng đang chờ đợi ngươi.”
Với hai thử thách đã vượt qua, Thiên Vũ cảm thấy mình mạnh mẽ hơn và quyết tâm hơn. Anh biết rằng thử thách cuối cùng sẽ là khó khăn nhất, nhưng với niềm tin và sự kiên định, anh tin rằng mình có thể vượt qua.