Thám Hiểm Hành Tinh Lạ - Chương 4
Chương 4: Sinh Vật Đầu Tiên
Cả nhóm đã dành nhiều giờ liền để phân tích dữ liệu thu thập được từ Lumin. Minh cảm thấy hào hứng trước từng thông số mà Hòa cung cấp, và những hình ảnh rực rỡ mà An ghi lại. Họ đã chụp được rất nhiều khoảnh khắc đáng nhớ, cho thấy sự tương tác giữa Lumin và môi trường xung quanh.
“Hòa, hãy cho tôi biết thêm về các chỉ số sinh học của Lumin,” Minh nói, khi nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. “Có gì đặc biệt không?”
“Có một số điểm thú vị,” Hòa trả lời, mỉm cười. “Chỉ số sinh học của Lumin rất khác biệt so với những sinh vật mà chúng ta biết. Nó có một hệ thống trao đổi chất độc đáo, có khả năng chuyển hóa ánh sáng thành năng lượng, giống như cây xanh trên Trái Đất.”
“Điều đó có nghĩa là nó có thể sống nhờ vào ánh sáng mặt trời?” An hỏi, mắt sáng lên.
“Chính xác,” Hòa xác nhận. “Ngoài ra, tôi cũng phát hiện ra rằng hệ miễn dịch của nó rất mạnh, cho phép nó tồn tại trong môi trường khắc nghiệt mà chúng ta chưa biết đến.”
“Thật tuyệt vời,” Minh thốt lên, lòng tràn đầy cảm hứng. “Chúng ta đang ở trong một cuộc phiêu lưu khám phá chưa từng có!”
Khi nhóm tiếp tục khám phá, họ quyết định trở lại khu vực hồ nơi họ đã gặp Lumin. Minh và An đã chuẩn bị một số thiết bị để thu thập thêm mẫu vật từ khu vực này.
“Đây có thể là một nơi lý tưởng để tìm kiếm thêm sinh vật mới,” Minh nói khi họ tiếp cận hồ. “Nếu Lumin sống gần đây, có thể có nhiều sinh vật khác cũng ở đây.”
Hòa đưa tay chỉ về phía những cây cối bên hồ. “Tôi thấy một dấu hiệu lạ trên cây. Có thể đó là dấu hiệu của một sinh vật khác.”
“Chúng ta cần kiểm tra ngay!” An hưng phấn nói. “Cẩn thận nhé, nhưng đừng quên giữ khoảng cách an toàn.”
Khi họ tiến lại gần cây, Minh thấy những dấu hiệu giống như vết xước trên thân cây. “Có vẻ như có một cái gì đó đã cào vào đây. Nó có thể là dấu hiệu của một sinh vật lớn.”
“Đúng vậy,” Hòa nói, cúi xuống xem xét kỹ lưỡng. “Tôi đã thấy những vết cào tương tự ở một số vùng khác. Có thể có một sinh vật nào đó đang sống quanh đây.”
Bỗng nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ bên hồ. Minh và đội ngũ lập tức quay lại. Một sinh vật khổng lồ, có lông mềm và đôi mắt to, xuất hiện từ phía sau những cây cối. Sinh vật này cao gần gấp đôi so với họ, với đôi chân mạnh mẽ và chiếc đuôi dài.
“Cẩn thận!” An hét lên, chuẩn bị phản ứng.
Nhưng Minh cảm thấy hồi hộp. “Đừng sợ! Có thể nó không có ý định tấn công!”
Sinh vật từ từ tiến lại gần, đôi mắt to tròn nhìn họ với vẻ hiền lành. Lumin bay lượn xung quanh, như thể muốn khuyến khích sinh vật mới.
“Lumin có vẻ không sợ nó,” Minh nhận xét. “Có lẽ đây là một sinh vật khác cũng hòa bình.”
“Tôi nghĩ chúng ta nên làm quen với nó,” Hòa nói, giọng nhỏ nhẹ. “Nếu Lumin chấp nhận nó, có thể chúng ta cũng nên thử.”
“Được,” Minh quyết định, tiến lại gần hơn. “Chào bạn! Chúng tôi là những nhà thám hiểm từ Trái Đất. Chúng tôi không muốn làm bạn sợ hãi.”
Sinh vật đứng lặng một chút, sau đó hạ thấp người xuống, như thể muốn làm quen. Minh đưa tay ra, và sinh vật khẽ ngửi.
“Nó có mùi thơm như hoa,” Minh thốt lên, ngạc nhiên. “Có lẽ nó cũng giống như Lumin, thích sự hòa bình.”
“Chúng ta cần đặt tên cho nó,” An nói, không thể kìm nổi sự phấn khích. “Mình có thể gọi nó là ‘Mira’, vì nó giống như một phép màu.”
“Mira,” Minh lặp lại, mỉm cười. “Nghe thật đẹp!”
Khi nhóm bắt đầu ghi lại dữ liệu từ Mira, họ phát hiện ra rằng sinh vật này cũng có khả năng sinh sống trong môi trường khắc nghiệt của Xylon-7. Hòa đã nhanh chóng sử dụng thiết bị để thu thập thông tin sinh học, trong khi An ghi hình mọi khoảnh khắc đáng nhớ.
“Mira có vẻ cũng có khả năng hấp thụ ánh sáng,” Hòa nói. “Có thể nó cũng sống nhờ vào năng lượng mặt trời như Lumin.”
“Chúng ta nên tìm hiểu thêm về cách mà hai sinh vật này tương tác,” Minh đề nghị. “Nếu chúng ta có thể hiểu rõ hơn về mối quan hệ của chúng, chúng ta có thể khám phá thêm về sinh thái của hành tinh này.”
Khi trời bắt đầu tối dần, cả nhóm quyết định quay lại căn cứ để phân tích dữ liệu. Họ đi bên nhau, Mira đi theo sau như một người bạn thân thiết. Lumin bay lượn quanh họ, tạo ra những ánh sáng lung linh, khiến bầu không khí trở nên kỳ diệu.
“Đúng là một ngày tuyệt vời,” An nói, vẻ mặt tươi cười. “Chúng ta đã tìm thấy hai sinh vật tuyệt vời!”
“Và còn nhiều điều chờ đợi phía trước,” Minh mỉm cười, nhìn về phía những vì sao bắt đầu xuất hiện trên bầu trời.
Khi trở về căn cứ, Minh cảm thấy tràn đầy năng lượng. Anh biết rằng cuộc thám hiểm này không chỉ là để khám phá những điều mới mà còn để xây dựng những mối liên kết giữa các sinh vật, cả ở Trái Đất và trên Xylon-7.
“Chúng ta đã làm được một điều lớn lao hôm nay,” Tiến sĩ Lan nói, đứng bên cạnh nhóm khi họ bắt đầu ghi chép dữ liệu vào máy tính. “Cả hai sinh vật này đều mang lại hy vọng và tiềm năng cho cuộc nghiên cứu của chúng ta.”
“Chúng ta đã tìm thấy một gia đình mới,” Minh thầm thì, nhìn Lumin và Mira. “Và đây chỉ mới là sự khởi đầu.”
Những ánh sao lấp lánh trên bầu trời như đang mời gọi họ tiếp tục hành trình khám phá những điều kỳ diệu của vũ trụ. Minh cảm thấy rằng, không chỉ là nhà thám hiểm, mà anh còn là một phần của điều gì đó lớn lao hơn.