Thám Hiểm Hành Tinh Lạ - Chương 5
Chương 5: Hiện Tượng Kỳ Bí
Sáng hôm sau, cả đội thức dậy với tâm trạng hứng khởi. Ánh sáng mặt trời chiếu qua những tán cây, tạo nên những mảng sáng lung linh trên mặt đất. Minh nhìn ra ngoài cửa sổ căn cứ và thấy Lumin đang bay lượn vui vẻ, trong khi Mira đang thưởng thức những quả trái cây lạ mọc bên hồ.
“Chúng ta có kế hoạch gì cho hôm nay?” An hỏi, đang rửa mặt tại chỗ rửa.
“Tôi muốn quay lại hồ,” Minh nói, mắt sáng lên. “Tôi cảm thấy có điều gì đó đặc biệt ở đó, và hôm qua chúng ta đã thấy dấu hiệu lạ. Có thể có một hiện tượng gì đó đang xảy ra.”
“Hòa, anh có nghĩ rằng chúng ta có thể gặp phải một hiện tượng thiên nhiên kỳ bí không?” Tiến sĩ Lan hỏi, lấy một tách cà phê nóng.
“Có thể,” Hòa đáp, gật đầu. “Có một số dấu hiệu cho thấy sự thay đổi trong khí hậu của hành tinh này có thể ảnh hưởng đến sinh vật và môi trường xung quanh.”
“Vậy thì hãy chuẩn bị đi!” Minh hô lớn. “Chúng ta cần phải tìm hiểu hiện tượng này ngay bây giờ.”
Khi cả đội đến hồ, họ nhận thấy mọi thứ đều bình yên, nhưng một sự khác thường nhanh chóng thu hút sự chú ý của họ. Những đốm sáng từ lòng hồ bắt đầu nhấp nháy, tạo thành những hình ảnh kỳ lạ như đang kể một câu chuyện.
“Tôi cảm thấy như hồ này đang sống,” An thì thầm, không dám rời mắt khỏi bề mặt nước.
“Đúng vậy,” Hòa nói, tiến lại gần hơn. “Tôi chưa thấy hiện tượng nào như thế này trước đây. Có vẻ như có một nguồn năng lượng từ dưới lòng hồ.”
Minh lấy máy quét sinh học và bắt đầu thu thập dữ liệu. “Hãy kiểm tra nước này,” anh nói. “Có thể có một nguyên nhân nào đó khiến nó phát sáng như vậy.”
Khi Hòa chuẩn bị lấy mẫu nước, Lumin bay lại gần, dường như cũng đang quan sát hiện tượng này với sự tò mò. Mira đứng bên cạnh, tỏ ra hiền hòa nhưng cũng không giấu nổi sự thận trọng.
“Chúng ta cần phải cẩn thận,” Minh nhắc nhở, “Nếu có điều gì đó không ổn, chúng ta phải sẵn sàng phản ứng ngay.”
Khi Hòa lấy mẫu nước và đưa vào máy quét, bỗng nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, khiến mặt nước hồ gợn sóng. Ánh sáng từ hồ trở nên rực rỡ hơn, như thể nó đang cố gắng thu hút sự chú ý của họ.
“Tôi có cảm giác như hồ này đang kêu gọi chúng ta,” An nói, bước về phía mặt nước, nhưng Hòa kéo tay lại.
“Đừng lại gần quá!” Hòa cảnh báo. “Chúng ta không biết điều gì đang xảy ra.”
Nhưng ngay lúc đó, một tiếng động lớn vang lên từ dưới lòng hồ. Cả nhóm đều quay lại, tim đập mạnh. Từ đáy hồ, một hình dạng lạ dần nổi lên, giống như một sinh vật khổng lồ.
“Nhìn kìa!” Minh hét lên, chỉ tay về phía hình dạng lạ.
Sinh vật khổng lồ từ từ xuất hiện, với những bộ phận cơ thể phát sáng và chớp nháy. Nó có vẻ mềm mại, với màu sắc rực rỡ như cầu vồng. Cả đội đứng im lặng, không biết nên phản ứng thế nào.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ?” An hỏi, vẻ mặt căng thẳng.
“Để tôi thử,” Minh nói, tiến lại gần hơn một chút. “Có thể nó không có ý định tấn công. Chúng ta cần tìm hiểu về nó.”
“Cẩn thận!” Tiến sĩ Lan hô lên, nhưng Minh đã đứng quá gần.
Khi Minh lại gần hơn, sinh vật khổng lồ từ từ vươn mình lên, như thể đang chào đón họ. Những mảng sáng trên cơ thể nó tạo thành những vòng tròn lấp lánh, tỏa ra ánh sáng lung linh. Minh cảm thấy mình đang lạc vào một giấc mơ.
“Chào bạn,” Minh thì thầm, giọng nói nhẹ nhàng. “Chúng tôi là những nhà thám hiểm từ Trái Đất. Chúng tôi không có ý gây hại.”
Sinh vật từ từ tiến lại gần Minh, đôi mắt to tròn nhìn anh như thể đang tìm hiểu. Minh cảm nhận được một kết nối mạnh mẽ từ sinh vật này, như thể nó hiểu những gì anh đang nói.
“Lumin, hãy lại đây!” Minh gọi, hy vọng rằng sinh vật nhỏ sẽ giúp tạo ra mối liên kết giữa họ và sinh vật mới này.
Lumin bay lượn xung quanh sinh vật khổng lồ, tạo ra những ánh sáng rực rỡ, và sinh vật lạ dường như cũng phản ứng lại bằng cách phát ra những ánh sáng khác.
“Điều này thật kỳ diệu,” Hòa nói, không thể tin vào mắt mình. “Đây có thể là một phần của hệ sinh thái mà chúng ta chưa từng thấy.”
Sinh vật khổng lồ bắt đầu nhấp nháy ánh sáng theo nhịp điệu, như thể đang trình diễn một điệu múa tuyệt đẹp. Minh và nhóm không thể rời mắt khỏi cảnh tượng này. Họ quên đi mọi nỗi lo lắng và chỉ đơn giản là thưởng thức những điều kỳ diệu trước mắt.
“Đây có thể là cách mà nó giao tiếp,” An nói, không thể kiềm chế sự phấn khích. “Có thể chúng ta đang chứng kiến một màn trình diễn của thiên nhiên.”
“Sinh vật này chắc chắn có một vai trò quan trọng trong hệ sinh thái của Xylon-7,” Minh nhận định. “Chúng ta cần ghi lại mọi thông tin và hiện tượng này.”
Khi Minh bắt đầu ghi hình, Hòa tiếp tục thu thập dữ liệu từ nước hồ. Mọi thứ diễn ra như một giấc mơ, và họ đều cảm thấy rằng mình đã được sống trong một khoảnh khắc huyền bí không thể nào quên.
Bất ngờ, ánh sáng từ sinh vật khổng lồ bắt đầu chói lòa hơn, như thể nó đang trở nên mạnh mẽ hơn. Minh cảm thấy bầu không khí xung quanh thay đổi. “Có điều gì đó không ổn,” anh cảm giác.
“Chúng ta nên lùi lại,” Tiến sĩ Lan nói, lo lắng. “Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.”
Khi cả nhóm lùi lại, ánh sáng từ sinh vật ngày càng chói lòa, và một cơn gió mạnh thổi qua, khiến họ cảm thấy như có điều gì đó sắp xảy ra.
“Chúng ta cần phải rời khỏi đây ngay bây giờ!” An hét lên, nhưng chưa kịp phản ứng, ánh sáng bùng nổ và tất cả đều chìm vào bóng tối.
Khi tỉnh lại, Minh nhận ra mình đang nằm trên mặt đất bên cạnh hồ. Nhóm vẫn ở bên cạnh anh, nhưng sinh vật khổng lồ đã biến mất. Mọi thứ xung quanh đều tĩnh lặng và bình yên.
“Chúng ta đã đi đâu?” Minh hỏi, cảm giác như vừa trải qua một giấc mơ kỳ lạ.
“Có thể đó chỉ là một hiện tượng tự nhiên,” Hòa nói, giọng run rẩy. “Nhưng tôi chưa bao giờ thấy điều gì như thế trong đời.”
“Chúng ta cần tìm hiểu xem điều gì đã xảy ra,” Tiến sĩ Lan nói, vẻ mặt nghiêm túc. “Điều này có thể thay đổi cách chúng ta hiểu về Xylon-7.”
Minh gật đầu, trong lòng cảm thấy một nỗi lo lắng mới. Họ đã chứng kiến một hiện tượng huyền bí, nhưng điều gì đó lớn lao hơn có thể đang chờ đợi họ.
Cuộc phiêu lưu của họ mới chỉ bắt đầu, và những bí ẩn của hành tinh này dường như đang dần hé lộ. Minh không thể chờ đợi để khám phá thêm về những điều kỳ diệu đang chờ đón họ.