Thám Hiểm Lòng Đất - Chương 3
Chương 3: Cuộc Gặp Gỡ Bất Ngờ
Sau khi quan sát con khủng long biến mất vào trong rừng, nhóm thám hiểm tiếp tục di chuyển, lòng đầy phấn khích và hồi hộp. Những tiếng động từ môi trường xung quanh, từ tiếng kêu của các loài động vật kỳ lạ đến âm thanh của nước chảy, tạo nên một bầu không khí huyền bí.
“Chúng ta cần tìm hiểu thêm về những loài này,” Carlos nói, vừa ghi chép vừa nhìn quanh. “Có thể chúng ta đang ở trong một hệ sinh thái chưa từng được biết đến.”
Emma gật đầu, “Nhìn những cây cối và những viên đá phát sáng này, có thể chúng là nguồn thức ăn hoặc nơi sinh sống của các sinh vật.”
“Có thể một số loài đang sống ở đây đã từng là những loài mà chúng ta biết từ lịch sử,” David thêm vào. “Chúng ta cần tìm cách tương tác với chúng.”
Khi đi sâu hơn, họ bất ngờ thấy một nhóm sinh vật nhỏ, có hình dáng như khủng long con, đang chơi đùa bên một dòng suối. “Chúng thật đáng yêu!” Linh nói, cảm giác nhẹ nhõm hơn hẳn.
“Đúng vậy! Hãy ghi lại chúng,” Carlos bảo, trong khi Emma tiến lại gần để chụp hình.
Khi họ gần đến, những sinh vật đó nhận thấy sự hiện diện của họ và dừng lại, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm. “Chúng không tỏ ra sợ hãi,” Emma nói, nở nụ cười.
Bất ngờ, một sinh vật lớn hơn xuất hiện từ phía sau những bụi cây. Đó là một con khủng long trưởng thành, với lớp da cứng cáp và ánh mắt sắc bén. “Chúng ta cần phải lùi lại!” David kêu lên, lòng đầy lo lắng.
“Không! Đừng chạy! Có thể nó không tấn công,” Linh nói, nhưng vẫn hơi lo lắng.
Con khủng long lớn tiến đến gần, ngửi ngửi không khí, sau đó quay sang nhìn nhóm thám hiểm. “Nó đang tìm hiểu về chúng ta,” Carlos nhận xét.
“Để tôi thử,” Emma nói, cúi xuống và đưa tay ra. “Có thể nếu chúng ta tỏ ra thân thiện, nó sẽ không cảm thấy bị đe dọa.”
“Cẩn thận!” Linh nhắc nhở, nhưng Emma vẫn kiên quyết.
Emma từ từ tiếp cận con khủng long, lòng đầy hy vọng. “Chào bạn, mình không có ý định gây hại. Mình chỉ muốn tìm hiểu về nơi này.”
Con khủng long nhìn cô với đôi mắt thông minh. Sau một vài giây căng thẳng, nó hạ thấp đầu xuống, gần gũi với Emma. “Nó không tấn công!” Carlos thốt lên, cảm giác hồi hộp chuyển thành vui mừng.
“Có vẻ như nó nhận ra ý tốt của chúng ta,” Linh nói, lặng lẽ tiến lại gần.
“Chúng ta có thể ghi lại hình ảnh này!” David nói, nhanh chóng lấy máy ảnh ra.
Emma nhẹ nhàng vuốt ve đầu con khủng long, và một sự kết nối bất ngờ hình thành giữa họ. “Chúng ta đang tạo ra một mối liên kết,” Emma thì thầm.
“Thật tuyệt vời!” Carlos nói, ánh mắt tràn đầy hứng khởi khi chụp lại khoảnh khắc này. “Đây có thể là một phát hiện lớn nhất trong sự nghiệp của chúng ta!”
Bất ngờ, tiếng động lớn lại vang lên từ phía xa. Con khủng long lớn giật mình, trở lại tư thế cảnh giác. “Có vẻ như có điều gì đó không ổn,” Linh nói, lo lắng nhìn về phía âm thanh.
“Chúng ta nên rời khỏi đây ngay bây giờ,” David đề nghị, bắt đầu di chuyển lùi lại.
“Không! Để tôi ở lại một chút nữa,” Emma nói, lòng không muốn rời xa con khủng long mà cô đã kết nối. Nhưng khi tiếng động càng gần, mọi người đều cảm thấy sự cấp bách.
“Chúng ta phải đi! Bây giờ!” Carlos kêu lên, thúc giục mọi người.
Cuối cùng, Emma đành phải lùi lại cùng cả nhóm, nhưng ánh mắt của cô vẫn dán chặt vào con khủng long. “Hẹn gặp lại!” cô thầm thì, trước khi họ rời khỏi khu rừng.
Khi nhóm thám hiểm chạy trốn về phía lối ra, họ không biết rằng những mối nguy hiểm mới đang chờ đợi họ ở phía trước…