Thần Bảo Vệ Lịch Sử - Chương 5
Chương 5: Cái Giá Của Sức Mạnh
Sau trận chiến với thành viên Hội Đen Tối, Minh trở về nhà trong tâm trạng nặng nề. Anh ngồi xuống chiếc ghế gỗ cũ kỹ trong phòng khách, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên khuôn mặt mệt mỏi của anh. Trận chiến vừa qua đã lấy đi của anh nhiều sức lực hơn anh tưởng tượng, và giờ đây, Minh cảm nhận rõ ràng cái giá của việc sở hữu sức mạnh điều khiển thời gian.
Mắt Minh dần mờ đi, và trước khi kịp nhận ra, anh đã chìm vào giấc ngủ sâu. Trong giấc mơ, Minh thấy mình bị lạc vào một không gian mờ ảo, không có điểm đầu và điểm cuối. Xung quanh anh, những hình ảnh của các sự kiện lịch sử hiện ra và biến mất, như những bóng ma lướt qua. Anh thấy những trận chiến đẫm máu, những vị anh hùng hy sinh, và những con người vô danh chiến đấu cho tự do và công lý. Những hình ảnh đó đan xen nhau, tạo nên một cảm giác hỗn loạn và bất an.
Đột nhiên, Minh thấy mình đứng trước một hình bóng mờ ảo. Đó là một người đàn ông cao lớn, với đôi mắt sâu thẳm và gương mặt nghiêm nghị. Minh nhận ra rằng đó chính là Ngô Quyền, vị anh hùng đã dẫn dắt quân đội đánh bại quân Nam Hán trong trận Bạch Đằng lịch sử.
“Ngươi là ai?” Ngô Quyền hỏi, giọng nói vang vọng như từ thế giới khác.
Minh cảm thấy trái tim mình đập mạnh, nhưng anh biết rằng đây chỉ là giấc mơ. “Tôi là Minh, một người bảo vệ lịch sử. Tôi đã cố gắng bảo vệ trận chiến của ngài khỏi sự thay đổi.”
Ngô Quyền nhìn Minh, đôi mắt ông sáng lên với sự nhận thức. “Ngươi đã làm tốt, nhưng hãy nhớ rằng sức mạnh ngươi đang nắm giữ không phải là thứ để chơi đùa. Nó đòi hỏi sự hy sinh và trách nhiệm.”
Minh cúi đầu, cảm nhận sự nặng nề trong lời nói của Ngô Quyền. “Tôi hiểu, thưa ngài. Nhưng cái giá của sức mạnh này… nó quá lớn. Tôi cảm thấy mình đang dần mất đi bản thân.”
Ngô Quyền tiến lại gần, đặt tay lên vai Minh. “Ngươi không mất đi bản thân, mà ngươi đang thay đổi. Sức mạnh này là một phần của ngươi, nhưng ngươi phải học cách kiểm soát nó, chứ không để nó kiểm soát ngươi.”
Minh gật đầu, nhưng trong lòng vẫn còn những câu hỏi chưa được giải đáp. Trước khi anh kịp nói thêm gì, không gian xung quanh anh bắt đầu tan biến, và Minh tỉnh dậy trên chiếc ghế gỗ, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.
Sáng hôm sau, Minh đến gặp vị sư già tại chùa. Ông đang ngồi thiền dưới gốc cây bồ đề, ánh sáng mặt trời xuyên qua những tán lá, tạo nên một khung cảnh thanh bình. Minh đứng yên lặng một lúc, rồi nhẹ nhàng bước đến.
“Con đã trải qua một trận chiến khó khăn, và giờ đây con cảm nhận rõ cái giá của việc sở hữu sức mạnh này,” Minh nói, giọng anh nhỏ nhẹ nhưng đầy quyết tâm.
Vị sư già mở mắt, nhìn Minh với ánh mắt thông hiểu. “Sức mạnh luôn đi kèm với trách nhiệm và sự hy sinh, Minh. Con đã chọn con đường này, và nó không bao giờ là dễ dàng.”
Minh ngồi xuống bên cạnh, cảm thấy nhẹ nhõm khi được trò chuyện với người thầy của mình. “Con biết điều đó, nhưng con không thể không cảm thấy mình đang dần mất đi chính mình. Sức mạnh này đang làm con mệt mỏi, và con sợ rằng một ngày nào đó con sẽ không còn là chính mình nữa.”
Vị sư già mỉm cười nhẹ nhàng, như thể ông đã từng nghe những lời này trước đây. “Con không phải là người đầu tiên cảm nhận được điều đó. Những người sở hữu sức mạnh lớn đều trải qua những lúc nghi ngờ bản thân và cảm thấy nặng nề với trách nhiệm của mình. Nhưng điều quan trọng là con không được để nỗi sợ kiểm soát con.”
Minh lắng nghe từng lời, cảm nhận sự an ủi từ vị sư. “Vậy con phải làm gì để giữ vững bản thân?”
“Con phải học cách cân bằng giữa sức mạnh và tâm trí. Hãy dành thời gian để hiểu rõ bản thân, không chỉ là những gì con có thể làm với sức mạnh này, mà còn là những gì con muốn đạt được. Hãy nhớ rằng sức mạnh chỉ là công cụ, còn mục tiêu và tâm trí con mới là thứ dẫn dắt con trên con đường này.”
Minh gật đầu, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Anh biết rằng con đường phía trước vẫn còn rất dài và đầy khó khăn, nhưng giờ đây anh đã hiểu rõ hơn về nhiệm vụ của mình.
Trong những ngày tiếp theo, Minh dành nhiều thời gian hơn để thiền định và rèn luyện tâm trí. Anh học cách lắng nghe tiếng nói bên trong mình, tìm hiểu và kiểm soát sức mạnh mà anh đang nắm giữ. Minh cũng bắt đầu nhìn nhận rõ ràng hơn về mục tiêu của mình: không chỉ là bảo vệ dòng thời gian mà còn là bảo vệ những giá trị cốt lõi của nhân loại.
Minh nhận ra rằng cái giá của sức mạnh không chỉ là sự mệt mỏi về thể chất, mà còn là sự đấu tranh tinh thần. Anh phải đối mặt với những nghi ngờ, sợ hãi và cám dỗ. Nhưng qua mỗi lần thử thách, anh lại càng trở nên mạnh mẽ hơn, không chỉ về sức mạnh mà còn về lòng quyết tâm.
Minh biết rằng những kẻ thù mạnh mẽ hơn sẽ còn xuất hiện, và những thử thách lớn hơn đang chờ đợi anh. Nhưng giờ đây, anh đã sẵn sàng. Anh đã học cách chấp nhận cái giá của sức mạnh và sử dụng nó để bảo vệ lịch sử và tương lai.
Chương 5 kết thúc với sự nhận thức sâu sắc của Minh về cái giá của sức mạnh và sự cần thiết của việc kiểm soát nó. Những thử thách tiếp theo sẽ đòi hỏi anh phải áp dụng những gì đã học để đối mặt với những nguy cơ lớn hơn.