Thần Hephaestus Và Các Phát Minh - Chương 1
Chương 1: Sự Ra Đời của Hephaestus
Trên đỉnh Olympus, nơi các vị thần ngự trị, một ngày đặc biệt đã đến khi thần Hera, vợ của thần Zeus, hạ sinh một đứa con trai. Tuy nhiên, niềm vui nhanh chóng bị dập tắt khi Hera nhìn thấy đứa con của mình.
Hera: “Con của ta… tại sao lại như thế này?” (Giọng bà run rẩy và tràn ngập sự thất vọng)
Zeus: “Hera, hãy bình tĩnh. Nó vẫn là con của chúng ta.”
Hera: “Không, ta không thể chấp nhận được điều này. Nó không xứng đáng ở lại Olympus.” (Bà quay lưng lại, che giấu đi những giọt nước mắt)
Trong cơn giận dữ và tuyệt vọng, Hera quyết định đẩy Hephaestus ra khỏi Olympus. Ông rơi xuống trần gian, đáp xuống một hòn đảo hoang vắng, nơi ông phải bắt đầu cuộc sống khắc nghiệt.
Hephaestus lớn lên trong cô đơn, không hiểu vì sao mẹ mình lại từ chối mình. Nhưng thay vì suy sụp, ông tìm đến sự sáng tạo để vượt qua nỗi đau. Một ngày nọ, khi đang chơi đùa với những viên đá và mảnh kim loại tìm thấy trên đảo, ông khám phá ra tài năng phi thường của mình.
Hephaestus: “Tại sao những mảnh kim loại này lại có thể biến đổi khi tiếp xúc với lửa?” (Ông tự hỏi mình với sự tò mò)
Ông tiếp tục thử nghiệm với lửa và kim loại, và dần dần, ông chế tạo ra những công cụ đơn giản như búa và kìm. Công việc của ông không chỉ giúp ông tự sinh tồn mà còn mở ra thế giới của sự sáng tạo không giới hạn.
Một ngày nọ, khi đang rèn một mảnh kim loại, Hephaestus nghe thấy tiếng thì thầm của gió và những âm thanh lạ từ xa.
Hephaestus: “Ai đó? Có ai ở đây không?”
Một người phụ nữ già, tên là Althea, xuất hiện từ trong rừng.
Althea: “Con trai, ta đã theo dõi con từ lâu. Ta là Althea, người sống trên hòn đảo này trước cả khi con đến.”
Hephaestus: “Bà là ai? Tại sao bà lại ở đây?”
Althea: “Ta từng là một nữ thợ rèn, giống như con bây giờ. Ta thấy được sự tài năng và nhiệt huyết trong con, và ta muốn giúp con phát triển nó.”
Dưới sự hướng dẫn của Althea, Hephaestus học được nhiều kỹ thuật mới và trở nên thành thạo hơn trong nghề rèn. Ông không còn cảm thấy cô đơn nữa, mà ngược lại, ông cảm thấy mình có mục đích và sứ mệnh.
Một ngày nọ, trong khi đang làm việc, ông nhìn lên bầu trời và tự hứa với mình.
Hephaestus: “Một ngày nào đó, ta sẽ chứng minh cho các vị thần thấy rằng dù hình hài có thế nào, ta vẫn có giá trị riêng của mình.”
Những ngày tiếp theo, Hephaestus không ngừng nỗ lực và sáng tạo. Cuộc sống trên hòn đảo khắc nghiệt đã tôi luyện ông trở thành một thợ rèn xuất sắc, và ông biết rằng một ngày nào đó, ông sẽ trở lại Olympus, không chỉ để đòi lại sự công nhận mà còn để chứng minh sức mạnh của sự sáng tạo và lòng kiên trì.
Trong một lần khác, khi ông đang làm việc, Althea đến gần và hỏi:
Althea: “Hephaestus, con có biết vì sao mình lại bị đẩy xuống đây không?”
Hephaestus: “Con không biết, chỉ biết rằng mẹ không muốn con ở lại Olympus vì con khác biệt.”
Althea: “Đừng để sự từ chối của người khác làm con thất vọng. Con có một tài năng đặc biệt, và ta tin rằng một ngày nào đó, con sẽ khiến họ phải công nhận giá trị của con.”
Hephaestus: “Cảm ơn bà, Althea. Con sẽ không bao giờ từ bỏ.”
Và thế là, Hephaestus tiếp tục hành trình khám phá và phát triển tài năng của mình, chờ đợi ngày trở lại Olympus với những phát minh kỳ diệu và một trái tim kiên định.