Thần Y Của Thành Cát Tư Hãn - Chương 3
Chương 3: Được Triệu Tập Đến Thành Cát Tư Hãn
Cuộc sống của Minh tại trại du mục dần ổn định, anh đã trở thành một phần quan trọng của cộng đồng. Nhưng sự yên bình không kéo dài lâu khi một ngày nọ, một đoàn quân lớn tiến vào trại, dẫn đầu bởi một viên tướng Mông Cổ uy nghiêm.
Người tướng đứng trước đám đông và nói lớn bằng tiếng Mông Cổ, Altan dịch lại cho Minh.
“Đây là tướng Khasar, một trong những tướng lĩnh trung thành của Thành Cát Tư Hãn. Ông ấy đến đây để triệu tập anh đến gặp Đại Hãn.”
Minh bất ngờ và có chút lo lắng. Anh không biết vì sao Thành Cát Tư Hãn lại muốn gặp mình. Tuy nhiên, anh không có lựa chọn nào khác ngoài việc tuân theo.
Minh chuẩn bị đồ đạc và cùng với Altan theo chân đoàn quân của tướng Khasar. Trên đường đi, Altan kể cho Minh nghe về Thành Cát Tư Hãn – một vị lãnh đạo vĩ đại nhưng cũng rất khắt khe và khó tính.
“Anh phải cẩn thận và tôn kính khi gặp Đại Hãn. Ngài là người có quyền lực tuyệt đối, nhưng cũng là một người rất thông minh và tinh tế,” Altan dặn dò.
Sau nhiều ngày hành trình qua những cánh đồng cỏ rộng lớn và những ngọn đồi xanh mướt, đoàn quân cuối cùng cũng đến thủ đô Karakorum. Minh không khỏi choáng ngợp trước sự hoành tráng và đông đúc của thành phố này.
Họ được dẫn vào cung điện của Thành Cát Tư Hãn. Minh cảm nhận được bầu không khí căng thẳng khi bước vào căn phòng lớn, nơi Đại Hãn đang ngồi trên ngai vàng, xung quanh là các tướng lĩnh và cận thần.
Thành Cát Tư Hãn nhìn Minh với đôi mắt sắc lạnh nhưng không thiếu phần tò mò.
“Ngươi là người thầy thuốc tài giỏi từ phương xa mà ta đã nghe nói đến?” Đại Hãn hỏi qua lời dịch của Altan.
Minh cúi đầu tôn kính. “Vâng, thưa Đại Hãn. Tôi là Nguyễn Minh, một bác sĩ từ một nơi rất xa.”
Thành Cát Tư Hãn gật đầu, nhìn Minh chằm chằm một lúc trước khi nói tiếp.
“Ta đã nghe nhiều về ngươi. Ngươi đã chữa trị cho nhiều người trong trại của Temujin và giành được sự tín nhiệm của họ. Ta muốn ngươi giúp ta điều trị một căn bệnh mà không ai có thể chữa được.”
Minh lắng nghe cẩn thận, lòng đầy lo lắng. Anh biết rằng nhiệm vụ này không hề dễ dàng và có thể liên quan đến nhiều rủi ro.
“Thưa Đại Hãn, tôi sẽ làm hết sức mình để giúp ngài,” Minh nói, quyết tâm hiện rõ trong giọng nói.
Thành Cát Tư Hãn ra hiệu cho một người lính đưa Minh đến phòng của ông. Khi Minh bước vào, anh thấy Đại Hãn đang nằm trên giường, mặt mày nhợt nhạt và có vẻ đau đớn. Minh nhanh chóng kiểm tra và nhận ra rằng Thành Cát Tư Hãn đang bị một căn bệnh viêm nhiễm nặng.
“Ta đã thử nhiều loại thuốc nhưng không có hiệu quả. Ngươi có cách nào chữa trị được không?” Thành Cát Tư Hãn hỏi, giọng nói có chút yếu ớt.
Minh suy nghĩ một lúc, rồi nhớ đến những kiến thức y học hiện đại mà anh đã học được. Anh biết rằng cần phải làm sạch vết thương và sử dụng thuốc kháng sinh, nhưng trong thời kỳ này, thuốc kháng sinh không tồn tại.
Minh quyết định sử dụng các loại thảo dược mà anh đã tìm hiểu được từ những người du mục. Anh bắt đầu làm sạch vết thương của Thành Cát Tư Hãn bằng nước muối, sau đó bôi lên một loại thuốc mỡ làm từ các loại thảo dược có tính kháng khuẩn.
“Ngài cần nghỉ ngơi và tránh nhiễm trùng thêm. Tôi sẽ tiếp tục theo dõi và chăm sóc cho ngài,” Minh nói với Thành Cát Tư Hãn.
Thành Cát Tư Hãn nhìn Minh với ánh mắt tin tưởng. “Ngươi là hy vọng cuối cùng của ta. Nếu ngươi có thể chữa khỏi bệnh cho ta, ta sẽ ban cho ngươi một phần thưởng xứng đáng.”
Minh cúi đầu cảm ơn và tiếp tục công việc của mình. Anh biết rằng nhiệm vụ này không chỉ là cứu sống một vị lãnh đạo vĩ đại mà còn là cơ hội để anh chứng minh giá trị của mình trong thời đại này.
Ngày qua ngày, Minh kiên nhẫn chăm sóc cho Thành Cát Tư Hãn. Vết thương dần dần lành lại, sức khỏe của Đại Hãn cũng cải thiện rõ rệt. Các tướng lĩnh và cận thần của Thành Cát Tư Hãn đều ngạc nhiên và kính trọng Minh hơn.
“Ngươi đã làm rất tốt,” Thành Cát Tư Hãn nói khi sức khỏe của ông hồi phục. “Ngươi không chỉ cứu sống ta mà còn chứng minh được sự tài giỏi và lòng dũng cảm của mình. Từ nay, ngươi sẽ là y sĩ riêng của ta và theo ta trong các cuộc chinh phạt.”
Minh cảm thấy một niềm tự hào và trách nhiệm lớn lao. Anh biết rằng mình đã được chấp nhận và trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của người Mông Cổ.
Nhưng trong lòng, Minh vẫn luôn khát khao tìm cách trở về thời đại của mình. Anh biết rằng cuộc hành trình phía trước còn rất dài và nhiều thử thách, nhưng với sự quyết tâm và sự ủng hộ của Thành Cát Tư Hãn, anh tin rằng mình sẽ tìm ra cách trở về.