Thần Y Của Thành Cát Tư Hãn - Chương 5
Chương 5: Giành Được Niềm Tin
Minh dần trở thành một phần không thể thiếu của đoàn quân Mông Cổ. Sự kính trọng và tin tưởng của Thành Cát Tư Hãn cùng các tướng lĩnh dành cho anh ngày càng lớn. Với kỹ năng y học và sự tận tâm, Minh đã cứu sống nhiều chiến binh và giúp họ hồi phục nhanh chóng sau những trận chiến ác liệt.
Một ngày nọ, khi đoàn quân đang đóng trại tại một vùng thảo nguyên rộng lớn, Thành Cát Tư Hãn triệu tập Minh đến gặp riêng trong lều của ông.
“Minh, ngươi đã chứng minh được khả năng và lòng trung thành của mình. Ta muốn hỏi ngươi một chuyện,” Thành Cát Tư Hãn bắt đầu, giọng trầm ấm nhưng đầy uy quyền.
Minh cúi đầu tôn kính. “Thưa Đại Hãn, xin ngài cứ nói. Tôi sẽ làm hết sức mình để giúp đỡ.”
“Ta muốn ngươi giúp ta điều trị một người rất quan trọng đối với ta – mẹ của ta. Bà đã bị bệnh từ lâu và không ai có thể chữa trị được. Ta tin rằng ngươi có thể làm được điều đó,” Thành Cát Tư Hãn nói, đôi mắt ánh lên sự lo lắng.
Minh cảm nhận được tầm quan trọng của nhiệm vụ này. Anh biết rằng việc chữa trị cho mẹ của Đại Hãn không chỉ là một trách nhiệm lớn mà còn là một cơ hội để củng cố lòng tin của Thành Cát Tư Hãn và mọi người đối với anh.
“Tôi sẽ cố gắng hết sức, thưa Đại Hãn. Xin hãy dẫn tôi đến gặp bà,” Minh đáp lời.
Thành Cát Tư Hãn dẫn Minh đến một căn lều lớn, nơi mẹ của ông đang nằm nghỉ. Bà là một phụ nữ lớn tuổi, gương mặt hiền từ nhưng toát lên vẻ mệt mỏi và yếu đuối.
Minh bắt đầu kiểm tra tình trạng của bà, thấy rằng bà bị mắc một căn bệnh về hô hấp, có lẽ là viêm phổi. Anh nhớ lại những phương pháp điều trị hiện đại mà anh đã học và cố gắng áp dụng chúng bằng các nguyên liệu có sẵn.
“Tôi cần nước nóng, mật ong và một số thảo dược mà chúng ta có,” Minh nói với Altan, người luôn ở bên cạnh anh.
Altan nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ theo yêu cầu của Minh. Minh pha chế một loại thuốc từ mật ong và thảo dược để giúp làm dịu cơn ho và kháng khuẩn. Anh cũng hướng dẫn người chăm sóc bà cách xông hơi để giúp bà dễ thở hơn.
“Bà cần nghỉ ngơi và giữ ấm. Tôi sẽ tiếp tục theo dõi và điều chỉnh phương pháp điều trị nếu cần,” Minh nói với Thành Cát Tư Hãn.
Những ngày tiếp theo, Minh liên tục chăm sóc và điều trị cho mẹ của Thành Cát Tư Hãn. Sức khỏe của bà dần dần cải thiện, cơn ho giảm đi và bà bắt đầu ăn uống trở lại. Sự hồi phục của bà khiến Thành Cát Tư Hãn rất hài lòng và biết ơn.
“Ngươi thực sự là một thầy thuốc tài ba, Minh. Ngươi đã cứu sống mẹ ta và giành được lòng tin tuyệt đối của ta. Từ nay, ngươi không chỉ là y sĩ của ta mà còn là một người bạn thân thiết,” Thành Cát Tư Hãn nói, ánh mắt tràn đầy sự kính trọng và tình cảm.
Minh cúi đầu cảm ơn, cảm thấy một niềm vui và sự tự hào lớn lao. Anh biết rằng mình đã thực sự trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của người Mông Cổ.
Một buổi tối, khi mọi người đang tụ họp quanh đống lửa trại, Thành Cát Tư Hãn ngồi bên cạnh Minh và bắt đầu kể về những kế hoạch chinh phạt sắp tới.
“Minh, ta muốn ngươi luôn ở bên cạnh ta trong những cuộc hành quân sắp tới. Ngươi sẽ không chỉ là người chữa bệnh mà còn là người bạn đồng hành đáng tin cậy,” Thành Cát Tư Hãn nói.
“Tôi rất vinh dự được đi cùng ngài, thưa Đại Hãn. Tôi sẽ luôn sẵn sàng để giúp đỡ và hỗ trợ ngài trong mọi tình huống,” Minh đáp lời, cảm thấy một sự kết nối mạnh mẽ với vị lãnh đạo vĩ đại này.
Cuộc sống trong thời kỳ Mông Cổ đầy thách thức và nguy hiểm, nhưng Minh biết rằng với sự ủng hộ và lòng tin của Thành Cát Tư Hãn, anh sẽ có thể vượt qua mọi khó khăn và tiếp tục hành trình của mình. Nhưng trong lòng, Minh vẫn không ngừng tìm kiếm cách để trở về thời đại của mình, nơi mà anh biết rằng cuộc sống và gia đình đang chờ đợi.