Thần Y Cứu Chúa - Chương 1
Chương 1: Sự chuyển giao kỳ diệu
Bác sĩ Lâm, một chuyên gia y học hiện đại, đang đứng trước bàn mổ. Anh vừa hoàn thành ca phẫu thuật phức tạp và đang chuẩn bị ghi chép lại các thông số quan trọng. Đột nhiên, màn hình máy tính nhấp nháy liên tục, báo hiệu một sự cố chưa từng có.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Lâm nhìn lên màn hình, mắt nheo lại vì ánh sáng chói lóa.
“Đó là một cơn bão từ,” một y tá trong phòng thì thầm. “Tôi nghe nói bão từ có thể gây ra những hiện tượng lạ.”
Ngay lúc đó, một luồng sáng mạnh mẽ quét qua phòng phẫu thuật. Lâm cảm thấy như bị hút vào một cơn lốc xoáy vô hình. Trước khi kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh mất đi ý thức.
Lâm tỉnh dậy trong một cánh đồng rộng lớn, trời xanh mây trắng, tiếng chim hót vang lên. Anh ngồi dậy, mắt mờ mịt nhìn xung quanh.
“Đây là đâu?” Lâm tự hỏi, tay vuốt nhẹ lên trán.
Tiếng kêu gào và tiếng kim loại va chạm vang lên từ xa, khiến Lâm giật mình. Anh nhìn về phía âm thanh và thấy một cảnh tượng kinh hoàng: những hiệp sĩ trong bộ giáp sắt đang chiến đấu dữ dội. Máu và mồ hôi đổ ra, những tiếng rên rỉ đau đớn vang lên khắp nơi.
“Ôi trời, đây là…” Lâm lẩm bẩm, rồi bất ngờ nhận ra: “Thập Tự Chinh ư? Không thể nào!”
Một hiệp sĩ trẻ, mặt mũi đầy máu, chạy về phía anh. “Giúp tôi! Làm ơn, cứu tôi!” Hiệp sĩ kêu lên, ngã gục trước mặt Lâm.
Lâm nhanh chóng kiểm tra vết thương của hiệp sĩ. “Anh bị thương nặng, tôi cần phải xử lý ngay lập tức.”
“Ngài là… bác sĩ?” Hiệp sĩ thở hổn hển.
“Đúng vậy, tôi là bác sĩ. Nhưng không phải ở đây…” Lâm ngập ngừng, không biết giải thích thế nào về sự hiện diện của mình.
Anh tìm kiếm xung quanh và thấy một túi đồ bị bỏ lại. Bên trong có một số vật dụng y tế cơ bản, không đủ nhưng cũng là tạm thời. Lâm bắt đầu sơ cứu cho hiệp sĩ, rửa sạch vết thương và băng bó cẩn thận.
“Anh tên gì?” Lâm hỏi trong khi làm việc.
“Edmund… tôi là hiệp sĩ Edmund,” anh ta trả lời yếu ớt.
“Được rồi, Edmund. Tôi sẽ cố gắng hết sức để cứu anh.”
Lâm nhanh chóng hoàn tất công việc, nhưng không thể ngăn cảm giác lo lắng về tình huống của mình. Anh biết rằng những gì đang diễn ra không thể giải thích bằng khoa học hiện đại. Nhưng trước mắt, anh cần phải tập trung vào việc cứu chữa những người bị thương.
Tiếng bước chân dồn dập kéo theo tiếng gọi lớn vang lên từ phía xa. Một nhóm hiệp sĩ khác tiến đến, trong đó có một người đàn ông cao lớn với bộ giáp sáng loáng. Ông ta tiến lại gần Lâm và Edmund, mắt nhìn chăm chăm vào Lâm.
“Ngươi là ai? Tại sao ngươi ở đây?” Người đàn ông hỏi, giọng nghiêm nghị.
“Tôi là bác sĩ Lâm. Tôi không biết làm thế nào mà tôi lại ở đây, nhưng tôi chỉ muốn giúp đỡ.” Lâm trả lời, cố gắng giữ bình tĩnh.
Người đàn ông nhìn Lâm một lúc, rồi gật đầu. “Ta là Sir Richard, chỉ huy của đoàn quân này. Nếu ngươi thực sự là bác sĩ, chúng ta rất cần sự giúp đỡ của ngươi.”
“Được, tôi sẽ làm hết sức mình.” Lâm đáp lại, ánh mắt quyết tâm.
Sir Richard nhìn quanh và thấy cảnh tượng kinh hoàng của trận chiến. “Theo ta, bác sĩ Lâm. Chúng ta cần ngươi ở tiền tuyến.”
Lâm theo chân Sir Richard, trái tim đập mạnh vì hồi hộp và lo lắng. Anh không biết điều gì đang chờ đợi mình ở phía trước, nhưng anh biết rằng nhiệm vụ của mình là cứu sống càng nhiều người càng tốt, dù trong hoàn cảnh nào đi nữa.