Thần Y Cứu Chúa - Chương 2
Chương 2: Đối mặt với thực tế khắc nghiệt
Lâm theo chân Sir Richard băng qua chiến trường, nơi những tiếng kêu la đau đớn và tiếng kim loại va chạm vẫn không ngừng vang lên. Trước mắt anh là một cảnh tượng đẫm máu: những hiệp sĩ ngã xuống, vết thương chằng chịt trên cơ thể. Lâm cảm thấy tim mình thắt lại, nhưng anh biết mình phải giữ bình tĩnh.
“Đây là khu trại của chúng ta,” Sir Richard nói, chỉ vào một dãy lều bạt. “Có nhiều người bị thương nặng đang chờ được cứu chữa. Ngươi cần phải giúp họ ngay lập tức.”
Lâm bước vào khu trại và ngay lập tức bắt gặp những ánh mắt cầu cứu từ những hiệp sĩ nằm trên đất. Một số người đang rên rỉ vì đau đớn, một số khác thì nằm bất động, máu chảy ròng ròng.
“Trời ơi, mình phải làm gì đây?” Lâm tự nhủ, nhưng rồi anh hít một hơi thật sâu và bắt đầu hành động.
Anh tìm thấy một lều lớn, có vẻ là nơi để chữa trị cho những người bị thương. Bên trong có vài giường tạm bợ, trên đó là những hiệp sĩ đang trong tình trạng nguy kịch. Lâm nhanh chóng kiểm tra từng người một, cố gắng sử dụng những kiến thức y học hiện đại của mình để đưa ra phương pháp chữa trị hiệu quả nhất.
“Ngài cần gì, bác sĩ?” Một người đàn ông trung niên, có vẻ là trợ lý y tế, hỏi.
“Tôi cần nước sạch, băng gạc, kim chỉ, và nếu có, một số loại thảo dược để làm dịu cơn đau và ngăn ngừa nhiễm trùng,” Lâm trả lời.
Người trợ lý gật đầu và nhanh chóng đi lấy những vật dụng cần thiết. Trong khi chờ đợi, Lâm bắt đầu rửa sạch vết thương cho một hiệp sĩ bị chém vào bụng. Vết thương sâu và nguy hiểm, nhưng Lâm không để cho nỗi sợ hãi chiếm lấy tâm trí.
“Anh có thể nghe tôi nói không?” Lâm hỏi, nhìn vào đôi mắt mờ mịt của hiệp sĩ.
“Vâng… tôi nghe được,” hiệp sĩ trả lời yếu ớt.
“Tên anh là gì?” Lâm hỏi để giữ cho hiệp sĩ tỉnh táo.
“Jacob… tôi là hiệp sĩ Jacob,” anh ta nói, giọng đứt quãng.
“Jacob, tôi sẽ làm hết sức để cứu anh. Hãy cố gắng giữ tỉnh táo, được chứ?” Lâm động viên.
Khi người trợ lý mang đến những vật dụng cần thiết, Lâm bắt đầu tiến hành khâu vết thương cho Jacob. Anh sử dụng kim và chỉ thô sơ, nhưng với kỹ năng của mình, Lâm vẫn có thể thực hiện một cách chính xác và nhanh chóng. Trong khi làm việc, anh không ngừng nói chuyện với Jacob để giữ cho anh ta không mất ý thức.
“Cảm ơn… ngài bác sĩ,” Jacob thì thào.
“Đừng lo lắng, Jacob. Anh sẽ ổn thôi,” Lâm nói, nhưng trong lòng vẫn không ngừng lo lắng cho những người khác.
Khi đã xong việc với Jacob, Lâm nhanh chóng chuyển sang những hiệp sĩ khác. Mỗi người đều có những vết thương khác nhau, từ gãy xương đến vết đâm sâu. Lâm phải sáng tạo trong việc sử dụng những nguyên liệu sẵn có để chữa trị, từ việc dùng băng gạc để băng bó đến việc sử dụng thảo dược để giảm đau và chống nhiễm trùng.
Trong lúc bận rộn với công việc, Lâm nhận ra rằng anh không thể tự mình làm hết tất cả. Anh cần sự giúp đỡ của những người khác.
“Ngài Richard,” Lâm gọi, khi thấy Sir Richard bước vào lều.
“Chuyện gì vậy, bác sĩ?” Sir Richard hỏi, giọng đầy lo lắng.
“Tôi cần nhiều người hơn để giúp đỡ. Chúng ta cần thiết lập một hệ thống chữa trị hiệu quả hơn. Ngài có thể cho tôi một số người để hỗ trợ không?” Lâm hỏi.
Sir Richard gật đầu. “Ta sẽ làm theo lời ngươi. Những người này sẽ giúp ngươi trong việc cứu chữa.”
Lâm nhìn những người tình nguyện đến giúp và bắt đầu hướng dẫn họ cách sơ cứu cơ bản. Anh dạy họ cách rửa vết thương, băng bó và làm dịu cơn đau cho những người bị thương.
Khi màn đêm buông xuống, Lâm vẫn không ngừng làm việc. Anh biết rằng mỗi phút giây đều quan trọng đối với sự sống còn của những người hiệp sĩ này. Trong lòng, anh vẫn không ngừng tự hỏi về cách mình đến được đây và liệu có thể trở về thời đại của mình hay không. Nhưng trước mắt, anh biết rằng nhiệm vụ của mình là cứu sống những người này, bất chấp mọi khó khăn và thử thách.