Thần Y Cứu Đội Quân Bất Bại - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Tìm Kiếm
Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chiếu sáng trên dãy núi Thiên Sơn, tạo nên một khung cảnh huyền bí và hùng vĩ. Đại tướng Trần cùng một đội lính dũng cảm chuẩn bị khởi hành. Họ đã được giao nhiệm vụ tìm kiếm thần y huyền bí để cứu đội quân của vua Tạ. Đoàn người gồm sáu chiến binh khỏe mạnh, mỗi người đều mang theo vũ khí và đồ tiếp tế cần thiết.
Trên lưng ngựa, Đại tướng Trần nhìn về phía các chiến binh của mình. “Chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách trong hành trình này. Các bạn hãy chuẩn bị tinh thần và đoàn kết, vì chỉ có sự phối hợp tốt nhất mới giúp chúng ta vượt qua được.”
Một trong những chiến binh, Hùng, người trẻ tuổi và nhiệt huyết, nhìn chăm chú vào Đại tướng. “Tướng quân, nếu chúng ta không tìm thấy thần y, điều gì sẽ xảy ra với đội quân?”
“Chúng ta không thể để điều đó xảy ra,” Trần trả lời, giọng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ tìm kiếm đến cùng. Đây là nhiệm vụ sống còn của đất nước và của chính chúng ta.”
Đoàn quân khởi hành vào rừng núi, con đường lên ngọn núi Thiên Sơn không hề dễ dàng. Họ phải đi qua những con dốc hiểm trở, và những cây cổ thụ to lớn tạo nên bóng râm dày đặc. Không khí dần trở nên loãng và lạnh lẽo hơn khi họ càng lên cao.
Khi màn đêm buông xuống, họ dựng trại để nghỉ ngơi. Trong khi mọi người đang ăn tối, Đại tướng Trần và một số chiến binh ngồi quây quần bên đống lửa, thảo luận về kế hoạch.
“Chúng ta phải cẩn thận,” Trần nói, nhìn quanh. “Ngọn núi này không chỉ chứa đựng sự bí ẩn mà còn có thể có những nguy hiểm khác. Hãy luôn cảnh giác.”
“Thưa tướng quân,” Hùng hỏi, ánh mắt đầy tò mò, “theo truyền thuyết, thần y sống ở đâu trên núi? Chúng ta có biết chính xác điểm đến không?”
“Chúng ta chỉ biết rằng ngôi đền của thần y nằm trên đỉnh núi, nơi có cái nhìn toàn cảnh về toàn bộ vùng đất xung quanh. Tuy nhiên, đường đi rất khó khăn và không dễ để tìm thấy,” Trần đáp. “Chúng ta phải dựa vào bản đồ cổ và sự chỉ dẫn của người dân sống gần đây.”
Khi đêm qua đi, nhóm tiếp tục hành trình vào ngày hôm sau. Họ phải đối mặt với nhiều thử thách tự nhiên: những con dốc trơn trượt, những hẻm núi hẹp, và cả những cơn mưa bất ngờ. Một buổi chiều, trong khi đang băng qua một con suối, một trận lở đất đột ngột xảy ra.
“Đứng lại!” Trần hô lên khi những viên đá bắt đầu lăn xuống từ sườn núi. Đoàn quân nhanh chóng di chuyển ra khỏi khu vực nguy hiểm. Trong lúc hoảng loạn, Hùng bị trượt chân và gần như bị cuốn đi. Một chiến binh khác, Nam, lao ra cứu Hùng, kéo anh về phía an toàn.
“Chúng ta không thể dừng lại,” Trần nói với sự lo lắng. “Chúng ta đã đến gần đỉnh núi. Hãy cố gắng thêm chút nữa.”
Cuối cùng, sau nhiều ngày mệt mỏi và căng thẳng, đoàn quân cũng đến được khu vực gần đỉnh núi. Họ tìm thấy dấu vết của một con đường mòn dẫn đến ngôi đền cổ kính, ẩn mình giữa những cây cổ thụ và sương mù.
“Chúng ta đã đến,” Trần nói, ánh mắt lấp lánh với sự hy vọng. “Ngôi đền của thần y phải ở gần đây.”
Họ tiếp tục đi dọc theo con đường mòn, từng bước tiến gần hơn đến đích. Trong lòng mỗi người đều có niềm tin mạnh mẽ rằng sự cứu rỗi đang chờ đợi phía trước, dù con đường vẫn còn nhiều thử thách.
Chương 2 kết thúc với hình ảnh đoàn quân tiếp tục bước về phía ngôi đền, hy vọng vào một tương lai tươi sáng hơn.