Thần Y Cứu Đội Quân Bất Bại - Chương 6
Chương 6: Bí Ẩn Của Thần Y
Ngày hôm sau, thần y vẫn làm việc không ngừng nghỉ, tuy nhiên tình trạng của một số bệnh nhân tiếp tục không cải thiện. Những cơn sốt vẫn không hạ, và một số vết thương ngày càng nghiêm trọng hơn. Đại tướng Trần và các chiến binh bắt đầu cảm thấy lo lắng và bất an.
Hùng, một trong những chiến binh, quyết định tìm hiểu thêm về thần y và những phương pháp chữa trị của ông. Một buổi sáng, khi thần y đang nghỉ ngơi trong ngôi đền, Hùng lén lút tiếp cận ông và bắt đầu hỏi những câu hỏi.
“Thưa Thần y,” Hùng bắt đầu, “Ngài có thể cho tôi biết thêm về các phương pháp của mình không? Có phải có điều gì mà chúng tôi chưa hiểu hoặc chưa làm đúng không?”
Thần y nhìn Hùng với ánh mắt sắc sảo, dường như đang đánh giá ý định của anh. “Các phương pháp của tôi đều dựa trên việc hiểu biết về cơ thể con người và tự nhiên. Nhưng không phải lúc nào thuốc và thảo dược cũng có thể chữa trị ngay lập tức. Đôi khi, chính sự kiên nhẫn và sự hỗ trợ tinh thần mới là yếu tố quan trọng nhất.”
“Nhưng tại sao một số bệnh nhân không phản ứng với phương pháp điều trị?” Hùng hỏi tiếp. “Có phải có điều gì đặc biệt mà chúng tôi không biết?”
Thần y im lặng một lúc, rồi thở dài. “Có những yếu tố mà tôi chưa thể xác định được. Một số căn bệnh không chỉ đơn thuần là kết quả của virus hay vi khuẩn mà còn có thể liên quan đến sự mất cân bằng trong tinh thần và cảm xúc. Tôi cần phải tìm hiểu sâu hơn để điều chỉnh phương pháp.”
Khi Hùng quay lại khu vực bệnh nhân, anh cảm thấy có một áp lực nặng nề trên vai. Trong khi đó, Đại tướng Trần và một số chiến binh khác đang trao đổi về tình hình. Trần cảm thấy cần phải hành động để giữ vững tinh thần của đội quân.
“Chúng ta không thể để tình hình này làm chúng ta gục ngã,” Trần nói, cố gắng giữ tinh thần cho các chiến binh. “Chúng ta đã đi rất xa và không thể dừng lại bây giờ. Hãy giữ vững niềm tin và tiếp tục hỗ trợ thần y.”
Đêm hôm đó, khi các chiến binh đang nghỉ ngơi trong lều, thần y quyết định thực hiện một cuộc kiểm tra toàn diện hơn về các bệnh nhân. Ông ra ngoài và bắt đầu thu thập các mẫu thảo dược xung quanh khu vực, hy vọng tìm thấy manh mối mới.
Khi trời sáng, thần y trở về với một số thảo dược lạ và bắt đầu pha chế một loại thuốc mới. Ông làm việc cẩn thận, trộn lẫn các nguyên liệu và thực hiện các nghi thức truyền thống. Một chiến binh tên là Sơn, người từng là thợ săn trước khi gia nhập quân đội, bất ngờ đến gần.
“Thần y,” Sơn hỏi, “có cách nào để giúp chúng tôi hiểu rõ hơn về những gì đang xảy ra không? Có phải có điều gì mà chúng tôi không thấy?”
Thần y nhìn Sơn, ánh mắt ông đầy sự đồng cảm. “Đôi khi, sự hiểu biết về điều không thể nhìn thấy mới là chìa khóa. Tinh thần và cảm xúc của các bạn có thể ảnh hưởng đến hiệu quả của phương pháp điều trị. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp các bạn, nhưng cũng cần các bạn tin tưởng và hỗ trợ lẫn nhau.”
Sáng hôm sau, thần y bắt đầu phân phát thuốc mới cho các bệnh nhân. Các chiến binh và bệnh nhân đều hy vọng rằng đây sẽ là bước đột phá mà họ cần. Trong khi đó, Đại tướng Trần và nhóm lính chuẩn bị cho một kế hoạch dự phòng, nếu tình hình không cải thiện.
Dưới ánh sáng của ngày mới, tất cả đều nhìn về phía thần y với sự kỳ vọng và niềm tin. Sự hồi phục vẫn còn là một bí ẩn, nhưng quyết tâm và lòng kiên nhẫn của cả đội quân và thần y vẫn là nguồn động viên lớn nhất trong cuộc chiến chống lại bệnh tật và sự tuyệt vọng.