Thần Y Cứu Vị Công Chúa - Chương 3
Chương 3: Đối Mặt Với Khó Khăn
Khi công chúa Đan Thanh dần hồi phục, Lâm An và Trần Kiên bắt đầu chuẩn bị cho bước tiếp theo trong kế hoạch của họ. Họ biết rằng việc chữa trị chỉ là bước đầu tiên, và còn rất nhiều thách thức đang chờ đợi.
Trong khi Lâm An tiếp tục theo dõi tình trạng của công chúa, Trần Kiên bắt đầu thu thập thông tin về những kẻ có thể liên quan đến âm mưu. Anh ta lén lút dò hỏi những người hầu cận, những cận thần trung thành và cả những lính canh, hy vọng tìm ra manh mối về kẻ chủ mưu.
Một buổi sáng, khi Trần Kiên quay trở lại sau cuộc dò hỏi, anh gặp Lâm An trong một phòng nhỏ bên cạnh phòng công chúa. “Thưa thần y, tôi đã nghe được một số tin tức quan trọng. Có vẻ như một quan lớn trong triều đình, tên là Tôn Thái, có liên quan đến vụ này. Ông ta được cho là có dã tâm lớn và đã nhiều lần tỏ ra bất mãn với hoàng gia.”
Lâm An gật đầu, suy nghĩ. “Chúng ta cần phải cẩn thận. Tôn Thái chắc chắn không hành động một mình. Ông ta có thể có nhiều tay sai và đồng minh trong triều đình.”
Trong khi họ bàn bạc, một tiếng gõ cửa vang lên. Một người hầu gái trung thành bước vào, vẻ mặt lo lắng. “Thưa thần y, tôi vừa nghe được rằng Tôn Thái đã gửi người đến điều tra về ngài. Có vẻ như ông ta đã biết về sự hiện diện của ngài tại đây.”
Lâm An nhíu mày. “Chúng ta không còn nhiều thời gian. Ta cần phải hoàn thành việc điều chế thuốc giải và giải độc hoàn toàn cho công chúa trước khi bị phát hiện.”
Trần Kiên nhìn Lâm An, ánh mắt đầy quyết tâm. “Tôi sẽ tìm cách làm chậm lại cuộc điều tra của Tôn Thái. Ngài hãy tập trung vào việc chữa trị cho công chúa.”
Lâm An gật đầu. “Được, nhưng hãy cẩn thận. Tôn Thái không phải là kẻ dễ đối phó.”
Trong khi Trần Kiên ra ngoài để tìm cách làm chậm lại cuộc điều tra, Lâm An tập trung vào việc điều chế thuốc giải. Ông sử dụng những thảo dược quý giá và áp dụng những kỹ thuật y học tiên tiến nhất để loại bỏ hoàn toàn độc tố khỏi cơ thể công chúa.
Ngày qua ngày, công chúa Đan Thanh dần hồi phục. Mỗi buổi sáng, nàng cảm thấy mình khỏe mạnh hơn và bắt đầu có thể ngồi dậy. “Thưa thần y, ngài đã cứu mạng ta,” công chúa nói, giọng nói yếu ớt nhưng đầy lòng biết ơn.
Lâm An mỉm cười. “Nhiệm vụ của ta chưa kết thúc, thưa công chúa. Chúng ta cần phải đảm bảo rằng ngài hoàn toàn bình phục và âm mưu này bị vạch trần.”
Đúng lúc đó, Trần Kiên bước vào phòng, vẻ mặt căng thẳng. “Thưa thần y, tình hình trở nên nghiêm trọng hơn. Tôn Thái đã tăng cường lực lượng và có vẻ như ông ta nghi ngờ chúng ta. Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng.”
Lâm An nhìn Trần Kiên, rồi quay sang công chúa. “Thưa công chúa, ngài có thể đứng lên được không? Chúng ta cần phải rời khỏi đây trước khi bị phát hiện.”
Công chúa gật đầu, với sự giúp đỡ của Lâm An và Trần Kiên, nàng đứng dậy. “Ta sẽ cố gắng. Chúng ta phải vạch trần sự thật và cứu vãn triều đình.”
Ba người họ nhanh chóng thu dọn và rời khỏi phòng, lén lút đi qua những hành lang tối của cung điện. Họ biết rằng bất kỳ sai lầm nào cũng có thể dẫn đến thảm họa, nhưng với lòng quyết tâm và sự khéo léo, họ có thể vượt qua mọi thử thách.
Khi họ đến gần cổng sau của cung điện, một nhóm lính canh xuất hiện, chặn đường họ. “Đứng lại! Các ngươi là ai và đang làm gì ở đây?” một tên lính hét lên.
Trần Kiên bước lên, cố gắng giữ bình tĩnh. “Chúng tôi là người hầu của công chúa, đang đưa nàng đi dạo để nàng hồi phục sức khỏe. Các ngươi không có quyền ngăn cản.”
Tên lính nhìn họ một lúc, rồi cười khẩy. “Tôn Thái đã ra lệnh rằng không ai được rời khỏi cung điện mà không có sự cho phép. Các ngươi sẽ phải đi cùng chúng ta.”
Lâm An nhận ra rằng tình hình trở nên căng thẳng. “Chúng ta không còn lựa chọn nào khác,” ông thì thầm với Trần Kiên và công chúa. “Chúng ta phải chiến đấu.”
Với một cái gật đầu đồng ý từ Trần Kiên và công chúa, Lâm An lao vào tấn công nhóm lính canh. Trần Kiên cũng nhanh chóng tham gia, sử dụng kỹ năng chiến đấu của mình để bảo vệ công chúa.
Trong một cuộc chiến ngắn nhưng dữ dội, Lâm An và Trần Kiên đã hạ gục được nhóm lính canh. Họ nhanh chóng rời khỏi cung điện, tiến vào khu rừng rậm để tìm nơi ẩn náu.
“Chúng ta phải tìm nơi an toàn để công chúa hồi phục hoàn toàn,” Lâm An nói, thở hổn hển. “Sau đó, chúng ta sẽ tìm cách vạch trần âm mưu này và đem công lý trở lại triều đình.”
Công chúa Đan Thanh gật đầu, lòng đầy quyết tâm. “Ta tin tưởng vào ngài, thần y Lâm An. Chúng ta sẽ không từ bỏ cho đến khi sự thật được phơi bày.”