Thần Y Đối Phó Trận Dịch Lớn - Chương 2
Chương 2: Quyết Định Xuống Núi
Khi thần y Lâm và nhóm người từ kinh thành đến dưới chân núi, khung cảnh hoang tàn hiện ra trước mắt họ. Những ngôi nhà đổ nát, những người dân lả đi vì bệnh tật, và không khí nặng nề bao trùm khắp nơi. Nhóm người dừng lại tại một ngôi làng nhỏ, nơi có vẻ bị ảnh hưởng nặng nề bởi dịch bệnh.
Một người đàn ông trung niên, có vẻ là trưởng làng, bước ra chào đón họ. “Chào thần y Lâm, tôi là Trưởng làng Hữu. Cảm ơn ngài đã đến giúp đỡ chúng tôi.”
Lâm gật đầu, ánh mắt lướt qua những người dân đang đau đớn. “Tình hình ở đây như thế nào, ông Hữu?”
Trưởng làng Hữu thở dài, giọng đầy lo lắng. “Nhiều người bị sốt cao, ho khan, và suy kiệt nhanh chóng. Chúng tôi đã mất nhiều người trong vài ngày qua. Chúng tôi không biết phải làm sao.”
Lâm nhìn xung quanh, cảm nhận được sự tuyệt vọng của người dân. “Tôi sẽ làm hết sức mình để giúp đỡ. Trước tiên, chúng ta cần lập một trạm y tế tạm thời. Tôi sẽ kiểm tra các bệnh nhân và bắt đầu chữa trị ngay.”
Nhóm người từ kinh thành giúp Lâm dựng lên một căn lều lớn, nơi ông có thể tiến hành khám và chữa bệnh. Lâm bắt đầu kiểm tra các bệnh nhân, quan sát kỹ các triệu chứng và tiến hành chẩn đoán. Ông nhanh chóng nhận ra rằng dịch bệnh này không giống bất kỳ dịch bệnh nào mà ông từng gặp.
Một trong những người phụ giúp, cô gái trẻ tên Linh, tiếp cận Lâm khi ông đang kiểm tra một bệnh nhân. “Thần y, ngài nghĩ gì về căn bệnh này? Nó có thực sự nguy hiểm như người ta nói không?”
Lâm ngẩng đầu lên, ánh mắt trầm tư. “Nó rất nguy hiểm. Nhưng ta tin rằng nếu chúng ta làm việc chăm chỉ và không từ bỏ, chúng ta có thể tìm ra cách chữa trị.”
Linh gật đầu, đôi mắt lấp lánh niềm tin. “Chúng tôi sẽ làm hết sức mình để giúp ngài, thần y.”
Lâm tiếp tục công việc của mình, kiểm tra từng bệnh nhân một cách cẩn thận. Ông sử dụng các loại thảo dược mà ông mang theo, kết hợp với những kiến thức y học mà ông đã tích lũy suốt bao năm qua. Mặc dù tình hình rất nghiêm trọng, nhưng Lâm không bao giờ mất đi niềm tin và quyết tâm.
Trong lúc này, một nhóm người từ ngôi làng khác đến, mang theo tin tức về tình hình dịch bệnh ở những nơi khác. Một người đàn ông lớn tuổi, có vẻ là người dẫn đầu, bước vào lều y tế và chào Lâm.
“Thần y Lâm, tôi là Trưởng làng Minh. Chúng tôi nghe tin ngài đang ở đây và chúng tôi đến để xin ngài giúp đỡ. Tình hình ở làng chúng tôi cũng rất nghiêm trọng.”
Lâm nhìn trưởng làng Minh, cảm nhận được sự tuyệt vọng trong giọng nói của ông. “Ông Minh, tôi sẽ giúp đỡ tất cả mọi người. Nhưng trước hết, chúng ta cần phối hợp chặt chẽ để ngăn chặn sự lây lan của dịch bệnh.”
Ông Minh gật đầu, đôi mắt đầy hy vọng. “Chúng tôi sẽ làm theo tất cả những gì ngài chỉ dẫn, thần y.”
Lâm tổ chức các buổi hướng dẫn cho người dân về cách phòng ngừa và kiểm soát dịch bệnh. Ông dạy họ cách sử dụng thảo dược, cách giữ vệ sinh và cách cách ly những người bị bệnh để ngăn chặn sự lây lan. Sự hợp tác và lòng quyết tâm của người dân dần dần mang lại những kết quả tích cực.
Vài ngày trôi qua, tình hình bắt đầu có dấu hiệu cải thiện. Những bệnh nhân đầu tiên bắt đầu hồi phục, và số người chết giảm dần. Mặc dù vẫn còn nhiều thách thức phía trước, nhưng niềm tin và hy vọng đã trở lại với người dân trong vùng.
Một buổi tối, khi Lâm đang ngồi nghỉ ngơi sau một ngày dài làm việc, Linh đến gần và ngồi xuống bên cạnh ông. “Thần y, ngài đã làm được rất nhiều điều tốt đẹp cho chúng tôi. Chúng tôi không biết làm sao để cảm ơn ngài.”
Lâm mỉm cười, ánh mắt hiền từ. “Ta chỉ làm những gì mà ta có thể. Cuộc chiến này vẫn còn dài, nhưng ta tin rằng với sự đoàn kết và lòng quyết tâm của mọi người, chúng ta sẽ vượt qua được.”
Linh nhìn thần y với ánh mắt ngưỡng mộ và biết ơn. “Chúng tôi sẽ luôn ở bên ngài, thần y.”
Lâm gật đầu, lòng ông tràn đầy niềm tin và hy vọng. Dù còn nhiều khó khăn phía trước, nhưng ông biết rằng với lòng quyết tâm và tình yêu thương của mình, ông có thể giúp đỡ người dân vượt qua trận dịch bệnh kinh hoàng này.