Thần Y Đối Phó Trận Dịch Lớn - Chương 5
Chương 5: Đối Mặt Với Khó Khăn
Mặc dù có những tiến triển tích cực, nhưng dịch bệnh vẫn chưa hoàn toàn bị đẩy lùi. Lâm và đội ngũ của ông phải đối mặt với nhiều khó khăn mới. Các nguồn thảo dược và dụng cụ y tế bắt đầu cạn kiệt, và việc tìm thêm nguồn cung cấp trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Một buổi sáng, khi Lâm và Linh đang kiểm tra kho thảo dược, Khoa bước vào với vẻ mặt lo lắng. “Thần y, tôi có tin xấu. Các nguồn cung cấp thảo dược từ các làng lân cận đã bị chặn đường do dịch bệnh lan rộng. Chúng ta không còn đủ thảo dược để tiếp tục điều trị cho tất cả các bệnh nhân.”
Lâm cau mày, biết rằng đây là một thử thách lớn. “Chúng ta cần tìm cách khác. Có lẽ ta nên thử nghiệm với các loại thảo dược thay thế. Linh, Khoa, hãy cùng ta tìm kiếm trong các bản ghi chép cổ để xem có loại thảo dược nào khác có thể sử dụng.”
Trong khi đó, tại trạm y tế, một số quan chức kinh thành không đồng tình với phương pháp của Lâm. Họ cho rằng việc cách ly và sử dụng thảo dược là không hiệu quả và đề nghị các biện pháp mạnh tay hơn, như cấm vận và hạn chế di chuyển hoàn toàn.
Một buổi chiều, khi Lâm đang làm việc, một nhóm quan chức do quan Đại thần dẫn đầu bước vào. Quan Đại thần cất tiếng: “Thần y Lâm, chúng ta cần phải xem xét lại các biện pháp. Chúng tôi lo rằng phương pháp của ngài không đủ để kiểm soát dịch bệnh.”
Lâm nhìn thẳng vào mắt quan Đại thần, giọng kiên định. “Thưa ngài, tôi hiểu sự lo lắng của ngài. Nhưng việc cấm vận hoàn toàn sẽ chỉ làm tăng sự hoảng loạn và tuyệt vọng. Chúng ta cần sự phối hợp và kiên nhẫn để tìm ra giải pháp tốt nhất.”
Một quan chức khác, vẻ mặt đầy nghi ngờ, lên tiếng: “Thần y, chúng tôi không thể cứ mãi tin vào thảo dược và cách ly. Chúng ta cần biện pháp mạnh hơn.”
Linh, đứng bên cạnh Lâm, bước lên, giọng đầy quyết tâm: “Các ngài, thần y Lâm đã cứu sống nhiều người. Chúng ta nên tin tưởng vào ông ấy và hỗ trợ ông ấy thay vì nghi ngờ và gây áp lực.”
Quan Đại thần thở dài, nhưng cuối cùng cũng đồng ý. “Thần y Lâm, chúng ta sẽ tiếp tục hỗ trợ ngài. Nhưng xin hãy nhớ rằng thời gian không còn nhiều.”
Sau khi các quan chức rời đi, Lâm quay sang Linh và Khoa. “Chúng ta cần phải nhanh chóng tìm ra giải pháp. Linh, hãy tập hợp những người tình nguyện và tiếp tục việc thu thập thảo dược từ các khu vực an toàn. Khoa, hãy giúp ta nghiên cứu các loại thảo dược thay thế.”
Linh và Khoa gật đầu, nhanh chóng bắt tay vào công việc. Trong những ngày tiếp theo, họ làm việc không ngừng nghỉ, không để những khó khăn làm nhụt chí. Lâm dành nhiều thời gian để kiểm tra các bệnh nhân, ghi chép tỉ mỉ các triệu chứng và phản ứng với các loại thảo dược khác nhau.
Một buổi tối, khi Lâm đang ngồi bên bàn làm việc, Linh bước vào với một nụ cười nhẹ. “Thần y, tôi có tin vui. Nhóm tình nguyện đã tìm thấy một loại thảo dược mới ở một khu rừng gần đây. Chúng ta có thể thử nghiệm xem liệu nó có hiệu quả không.”
Lâm nhìn Linh, ánh mắt lấp lánh niềm hy vọng. “Tuyệt vời, Linh. Hãy bắt đầu thử nghiệm ngay.”
Họ nhanh chóng chuẩn bị các mẫu thảo dược mới và bắt đầu thử nghiệm trên một số bệnh nhân tình nguyện. Sau vài ngày, kết quả bắt đầu xuất hiện. Một số bệnh nhân hồi phục nhanh chóng sau khi được điều trị bằng loại thảo dược mới.
Một buổi sáng, khi Lâm đang kiểm tra các bệnh nhân, vua và hoàng hậu đến thăm trạm y tế. Hoàng hậu nhìn thấy những bệnh nhân hồi phục, đôi mắt bà ánh lên niềm vui và hy vọng.
“Thần y Lâm, chúng tôi nghe tin rằng ngài đã tìm ra loại thảo dược mới. Thật tuyệt vời! Ngài đã mang lại hy vọng cho chúng tôi.” – Hoàng hậu nói, giọng đầy xúc động.
Lâm cúi đầu đáp lễ, lòng tràn đầy niềm vui. “Thưa hoàng hậu, đây là công sức của cả đội ngũ. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua khó khăn. Dù còn nhiều việc phải làm, nhưng tôi tin rằng chúng ta đang đi đúng hướng.”
Vua gật đầu, ánh mắt đầy tự hào. “Ngài là một người anh hùng, thần y Lâm. Chúng ta sẽ mãi ghi nhớ công ơn của ngài.”
Mặc dù đã đạt được những tiến triển quan trọng, nhưng Lâm biết rằng cuộc chiến chống dịch bệnh vẫn còn dài. Ông tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ, cùng với đội ngũ của mình, để đảm bảo rằng dịch bệnh sẽ hoàn toàn bị đẩy lùi và mang lại bình yên cho vương quốc.