Thần Y Ở Đế Chế Inca - Chương 10
Chương 10: Trở Về Hiện Tại
Thời gian trôi qua, nhờ sự nỗ lực không ngừng của Minh, Ayllu và các thầy thuốc địa phương, dịch bệnh tại ngôi làng xa xôi dần được kiểm soát. Người dân bắt đầu hồi phục, và không khí trong làng trở nên vui tươi hơn. Minh cảm thấy hạnh phúc và tự hào về những gì họ đã đạt được.
Một buổi sáng, khi Minh đang chuẩn bị rời làng để trở về ngôi làng Inca ban đầu của mình, một người đàn ông lớn tuổi đến gặp anh. Ông giới thiệu mình là Vilca, một trưởng lão của ngôi làng và là người biết nhiều về các truyền thuyết cổ xưa.
“Bác sĩ Minh,” Vilca nói, “tôi đã nghe nhiều về những điều anh đã làm cho chúng tôi và tôi rất biết ơn. Nhưng tôi còn có một chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
Minh nhìn Vilca, tò mò. “Ông cứ nói đi.”
Vilca dẫn Minh và Ayllu đến một ngôi đền cổ nằm sâu trong rừng. Bên trong ngôi đền, ánh sáng lờ mờ chiếu qua những khe cửa, tạo nên một không gian huyền bí. Vilca chỉ vào một bức tường chạm khắc những biểu tượng kỳ lạ và kể về truyền thuyết của ngôi đền.
“Đây là nơi mà thần linh đã ban cho chúng ta những bí mật về thời gian,” Vilca nói. “Theo truyền thuyết, có một cổng thời gian ẩn giấu trong ngôi đền này. Nó có thể đưa những người được chọn trở về nơi mà họ thuộc về.”
Minh ngạc nhiên và xúc động. Anh đã từng nghĩ rằng có thể có một cách nào đó để trở về hiện tại, nhưng không ngờ rằng điều đó lại trở nên hiện thực như vậy. “Ông có biết cách mở cổng thời gian này không?”
Vilca gật đầu. “Chỉ những người có trái tim thuần khiết và lòng dũng cảm mới có thể mở được cổng này. Anh đã chứng minh rằng mình xứng đáng. Hãy theo tôi.”
Vilca dẫn Minh và Ayllu đến một căn phòng nhỏ phía sau ngôi đền. Ở giữa căn phòng, một vòng tròn lớn được khắc trên sàn, bao quanh bởi những biểu tượng thần bí. Vilca bắt đầu đọc những câu thần chú cổ xưa, và từ từ, vòng tròn phát sáng rực rỡ.
“Đây là cổng thời gian,” Vilca nói. “Anh có thể bước vào và trở về thời đại của mình. Nhưng hãy nhớ rằng, trái tim và tâm hồn của anh sẽ luôn thuộc về nơi này.”
Minh nhìn vào vòng tròn phát sáng, rồi quay sang Ayllu. “Ayllu, tôi sẽ nhớ mãi những kỷ niệm và những người bạn mà tôi đã gặp ở đây. Các bạn đã dạy tôi nhiều điều quý giá.”
Ayllu nước mắt lưng tròng, nhưng cố gắng mỉm cười. “Bác sĩ Minh, anh đã mang lại cho chúng tôi hy vọng và sự sống. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên anh. Hãy luôn nhớ rằng, anh có một ngôi nhà thứ hai ở đây.”
Minh bước vào vòng tròn, ánh sáng bao quanh anh càng lúc càng mạnh mẽ. Trước khi ánh sáng chói lòa hoàn toàn, anh nghe thấy giọng của Ayllu thì thầm. “Hãy trở về an toàn, bác sĩ Minh.”
Khi ánh sáng tắt, Minh thấy mình đang đứng trong khu rừng Amazon, nơi anh đã bắt đầu cuộc hành trình. Anh cảm thấy như mình vừa trải qua một giấc mơ dài, nhưng những kỷ niệm và bài học từ thời đế chế Inca vẫn còn rõ ràng trong tâm trí anh.
Minh trở về với đoàn nghiên cứu của mình, tiếp tục công việc của một bác sĩ y học nhiệt đới. Nhưng anh không bao giờ quên những người bạn và ngôi làng Inca, nơi mà anh đã trải qua những tháng ngày đáng nhớ.
Một ngày, khi Minh đang viết nhật ký về cuộc hành trình của mình, anh nhận được một lá thư kỳ lạ. Lá thư viết bằng ngôn ngữ của người Inca, nhưng Minh có thể đọc hiểu được. Nó chứa đựng lời chào từ Ayllu và những người bạn ở ngôi làng Inca, nhắc nhở anh rằng anh luôn có một ngôi nhà thứ hai ở đó.
Chương 10 kết thúc với Minh trở về hiện tại, mang theo những kỷ niệm và bài học quý giá từ thời đế chế Inca. Anh tiếp tục sứ mệnh của mình với lòng quyết tâm và tình yêu thương, biết rằng mình đã tìm thấy một nơi thuộc về mình trong cả hiện tại và quá khứ.