Thần Y Ở Lưỡng Hà - Chương 1
Chương 1: Bước Nhảy Thời Gian
Minh là một bác sĩ nội tổng quát tận tụy, luôn đam mê với việc nghiên cứu y học cổ đại. Hôm nay, anh đến viện bảo tàng để tham dự một buổi triển lãm đặc biệt về nền y học Lưỡng Hà cổ đại. Anh đặc biệt quan tâm đến những bản thảo và công cụ y học được trưng bày.
Minh cẩn thận xem xét một bản thảo cổ. “Thật là tuyệt vời,” anh nói thầm, mắt chăm chú vào những dòng chữ cổ xưa. “Nếu mình có thể hiểu rõ hơn về những phương pháp này, biết đâu sẽ tìm ra được điều gì đó mới mẻ cho y học hiện đại.”
Khi Minh đang mải mê với công việc, một cơn gió mạnh bất ngờ thổi qua phòng trưng bày. “Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Minh nhìn xung quanh, thấy mọi người trong phòng cũng đang hoảng hốt.
Một cơn lốc xoáy kỳ lạ hình thành ngay giữa phòng trưng bày. Minh cố gắng giữ thăng bằng, nhưng sức mạnh của cơn lốc quá lớn. Anh bị cuốn vào giữa, cảm giác như bị kéo dài vô tận.
Khi Minh tỉnh lại, ánh sáng mặt trời chói lóa khiến anh phải nheo mắt. Anh cảm thấy nền đất dưới chân không giống như nền nhà của viện bảo tàng. “Đây là đâu?” Minh tự hỏi, cố gắng đứng dậy.
“Chào, anh là ai?” Một giọng nói lạ vang lên. Minh quay lại, thấy một nhóm người đang đứng nhìn anh với ánh mắt tò mò. Họ mặc trang phục bằng vải thô, không giống bất kỳ trang phục hiện đại nào mà Minh từng thấy.
“Tôi… tôi là Minh,” anh nói, vẫn còn bối rối. “Đây là đâu? Tôi đang ở đâu?”
“Anh đang ở Sumer, thành phố Ur,” một người đàn ông trung niên trả lời, ánh mắt đầy nghi ngờ. “Anh đến từ đâu? Trang phục của anh thật kỳ lạ.”
“Ur? Sumer?” Minh lặp lại, lòng đầy ngạc nhiên. “Tôi đến từ tương lai… tôi là một bác sĩ.”
“Futur?” Một phụ nữ trong nhóm hỏi, ánh mắt tò mò. “Anh nói gì lạ vậy? Dù sao, anh cần giúp đỡ không?”
Minh gật đầu, cảm thấy may mắn vì có người sẵn lòng giúp đỡ. “Tôi cảm ơn. Tôi rất mệt và cần nghỉ ngơi một chút.”
Họ dẫn Minh về làng, nơi anh được chăm sóc và cho ăn uống. Trong khi nghỉ ngơi, Minh bắt đầu quan sát và nhận ra rằng anh thực sự đã bị đưa về một thời kỳ xa xưa. Những ngôi nhà bằng đất sét, con đường đất, và những cánh đồng lúa mạch xanh mướt xung quanh. Tất cả đều xác nhận rằng anh đang ở một nơi và thời gian khác.
“Minh, anh có thể kể cho chúng tôi nghe về nơi anh đến không?” Người đàn ông trung niên, tên là Eresh, hỏi. “Chúng tôi chưa bao giờ nghe về một nơi gọi là ‘tương lai’.”
Minh thở dài, cố gắng giải thích. “Tôi đến từ một thời đại sau này, nơi có rất nhiều tiến bộ khoa học và công nghệ. Tôi là một bác sĩ, chuyên chữa bệnh cho người bệnh.”
Mọi người xung quanh nhìn Minh với ánh mắt ngạc nhiên và ngưỡng mộ. “Anh là một healer?” Một người phụ nữ tên là Nammu hỏi. “Chúng tôi rất cần người như anh. Nhiều người trong làng đang bị bệnh và không có ai đủ khả năng chữa trị.”
Minh nhìn quanh, cảm thấy rằng mình có thể giúp đỡ. “Được, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ mọi người.”
Eresh gật đầu, mỉm cười. “Cảm ơn anh, Minh. Anh thực sự là một món quà từ các vị thần.”
Minh cảm thấy lòng mình ấm áp, dù biết rằng nhiệm vụ trước mắt không hề dễ dàng. Anh quyết định sẽ sử dụng mọi kiến thức y học hiện đại mà mình biết để giúp đỡ những người dân ở đây, và tìm hiểu thêm về nền y học cổ đại của họ.