Thần Y Ở Lưỡng Hà - Chương 3
Chương 3: Bệnh Dịch Trong Làng
Sáng sớm hôm sau, Minh thức dậy với quyết tâm và năng lượng mới. Anh chuẩn bị mọi thứ cần thiết để đi đến ngôi đền mà Eresh đã nhắc đến. Nhưng trước khi anh kịp lên đường, một người dân hớt hải chạy đến, khuôn mặt lo lắng.
“Minh! Minh! Chúng tôi cần anh!” người đàn ông thở hổn hển. “Có một bệnh dịch đang bùng phát trong làng.”
Minh lập tức nhận ra tính nghiêm trọng của tình hình. Anh chạy theo người đàn ông đến một khu vực trong làng, nơi rất nhiều người dân đang bị bệnh. Tiếng ho và rên rỉ vang lên khắp nơi, tạo nên một cảnh tượng kinh hoàng.
“Chúng ta cần phải cách ly những người bị nhiễm bệnh và bắt đầu điều trị ngay lập tức,” Minh nói với Nammu và Eresh, hai người đã có mặt tại hiện trường. “Nếu không, dịch bệnh sẽ lan rộng và gây ra thảm họa.”
Eresh gật đầu, ngay lập tức ra lệnh cho người dân dọn dẹp và chuẩn bị một khu vực cách ly. Minh bắt đầu kiểm tra từng bệnh nhân, cố gắng xác định nguyên nhân của dịch bệnh.
“Mọi người đều có triệu chứng giống nhau,” Minh suy nghĩ to. “Ho, sốt cao, và khó thở. Đây có thể là một dạng bệnh truyền nhiễm. Chúng ta cần giữ vệ sinh tốt và cung cấp đủ nước cho người bệnh.”
Trong khi Minh chăm sóc bệnh nhân, anh không ngừng chỉ dẫn cho Nammu và những người dân cách vệ sinh và chăm sóc người bệnh. Họ làm việc không ngừng nghỉ, cố gắng giữ gìn vệ sinh và hạn chế sự lây lan của bệnh dịch.
Buổi trưa, Minh cảm thấy mệt mỏi nhưng không dám dừng lại. Một phụ nữ già yếu đang nằm trên giường, hơi thở yếu ớt. Minh cố gắng hết sức để giúp bà, nhưng tình hình của bà rất nghiêm trọng.
“Nammu, chúng ta cần nhiều thảo dược hơn,” Minh nói. “Có loại cây nào có tác dụng giảm sốt và kháng viêm không?”
Nammu suy nghĩ một lát rồi trả lời. “Có một loại cây tên là ‘samunu’, thường được dùng để chữa sốt và viêm nhiễm. Tôi sẽ đi tìm ngay.”
Minh gật đầu, tiếp tục làm việc trong khi chờ đợi Nammu. Một lúc sau, Nammu trở lại với một giỏ đầy lá cây ‘samunu’. Minh nhanh chóng bào chế thuốc từ lá cây và cho bệnh nhân uống.
“Cố lên, bà sẽ qua khỏi,” Minh thì thầm, hy vọng rằng thuốc sẽ có tác dụng.
Buổi tối, Minh và Nammu ngồi bên cạnh những bệnh nhân, kiên nhẫn chờ đợi. Dần dần, nhiệt độ cơ thể của một số bệnh nhân bắt đầu giảm, và họ có vẻ đỡ hơn.
“Minh, thuốc của anh có hiệu quả!” Nammu vui mừng nói.
Minh cảm thấy nhẹ nhõm nhưng biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên. “Chúng ta cần tiếp tục theo dõi và chăm sóc họ. Bệnh dịch này có thể quay lại bất cứ lúc nào.”
Eresh bước vào, nhìn thấy tình hình đã được cải thiện. “Minh, anh thực sự là một vị cứu tinh. Chúng tôi sẽ làm theo mọi chỉ dẫn của anh để ngăn chặn dịch bệnh.”
Minh mỉm cười, biết rằng công việc của mình ở đây chỉ mới bắt đầu. “Cảm ơn Eresh. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn này. Và tôi sẽ tiếp tục học hỏi thêm về y học cổ đại để có thể giúp đỡ nhiều hơn.”
Đêm đó, Minh cảm thấy lòng mình tràn đầy hy vọng và quyết tâm. Anh biết rằng mình đã tìm thấy một mục đích mới trong cuộc sống, và sẽ không từ bỏ cho đến khi hoàn thành sứ mệnh của mình tại Lưỡng Hà.