Thần Y Ở Lưỡng Hà - Chương 4
Chương 4: Đối Mặt Với Thách Thức
Ngày hôm sau, Minh tiếp tục công việc của mình trong làng. Nhờ những biện pháp cách ly và điều trị đúng đắn, dịch bệnh dần được kiểm soát. Tuy nhiên, những căn bệnh lạ và thiếu thốn công cụ y tế vẫn là một thách thức lớn.
Một buổi sáng, khi Minh đang kiểm tra tình trạng sức khỏe của các bệnh nhân, Nammu đến với vẻ mặt lo lắng.
“Minh, có một người đàn ông bị thương nặng do tai nạn lao động,” Nammu nói. “Anh ta bị gãy xương và vết thương nhiễm trùng nặng.”
Minh nhanh chóng đến nơi người đàn ông đang nằm. Anh thấy một vết thương lớn ở chân, máu chảy đầm đìa và có dấu hiệu nhiễm trùng. Minh hiểu rằng nếu không xử lý kịp thời, người đàn ông có thể bị nhiễm trùng huyết và nguy hiểm đến tính mạng.
“Chúng ta cần làm sạch và băng bó vết thương ngay,” Minh nói với Nammu. “Tôi cần nước sạch, bông gòn, và các loại thảo dược có tính kháng viêm.”
Nammu chạy đi tìm những gì Minh yêu cầu. Trong khi đó, Minh dùng các kỹ thuật y học hiện đại của mình để làm sạch vết thương. Anh cẩn thận loại bỏ các mảnh vụn và làm sạch máu.
Khi Nammu trở lại với các loại thảo dược, Minh bắt đầu bào chế thuốc từ lá cây ‘samunu’ và một số loại thảo dược khác mà anh đã học được từ người dân địa phương. Anh dùng nước sạch để rửa vết thương và sau đó bôi thuốc lên.
“Anh phải cố gắng chịu đau một chút,” Minh nói với người đàn ông bị thương. “Tôi sẽ cố gắng hết sức để chữa trị cho anh.”
Người đàn ông rên rỉ vì đau đớn nhưng vẫn gật đầu, tin tưởng vào Minh. Sau khi làm sạch và băng bó vết thương, Minh dặn dò Nammu và những người xung quanh cách chăm sóc và theo dõi tình trạng của người bệnh.
“Chúng ta cần thay băng mỗi ngày và kiểm tra vết thương thường xuyên,” Minh nói. “Nếu có dấu hiệu nhiễm trùng, hãy báo ngay cho tôi.”
Minh biết rằng việc chữa trị thành công phụ thuộc vào sự chăm sóc và theo dõi cẩn thận. Anh quyết định dành nhiều thời gian hơn để nghiên cứu về các loại thảo dược và phương pháp y học cổ truyền của Lưỡng Hà.
Một buổi chiều, khi Minh đang ngồi dưới bóng cây lớn để nghỉ ngơi, Eresh đến gặp anh.
“Minh, anh đang làm rất tốt,” Eresh nói. “Nhưng tôi thấy anh lúc nào cũng căng thẳng và mệt mỏi. Anh cần phải nghỉ ngơi nhiều hơn.”
Minh cười mệt mỏi. “Cảm ơn anh, Eresh. Nhưng tôi không thể nghỉ ngơi khi còn quá nhiều người cần sự giúp đỡ.”
Eresh ngồi xuống bên cạnh Minh. “Anh là một người hùng đối với chúng tôi. Nhưng ngay cả những người hùng cũng cần nghỉ ngơi và chăm sóc bản thân.”
Minh gật đầu, biết rằng Eresh nói đúng. “Tôi sẽ cố gắng nghỉ ngơi nhiều hơn. Nhưng tôi cũng muốn học hỏi thêm về y học cổ truyền của các anh. Tôi tin rằng sự kết hợp giữa kiến thức hiện đại và cổ đại sẽ giúp ích rất nhiều.”
Eresh mỉm cười. “Tôi sẽ đưa anh đến gặp một người thầy thuốc già của làng. Ông ấy biết rất nhiều về thảo dược và các phương pháp chữa bệnh truyền thống.”
Minh thấy lòng mình tràn đầy hy vọng. “Cảm ơn anh, Eresh. Tôi rất mong được học hỏi từ ông ấy.”
Ngày hôm sau, Minh cùng Eresh đến gặp thầy thuốc già. Ông cụ ngồi bên một chiếc bàn nhỏ, xung quanh là các loại thảo dược và dụng cụ y học cổ truyền.
“Chào ông, tôi là Minh,” Minh chào thầy thuốc già. “Tôi đến từ tương lai và muốn học hỏi thêm về y học cổ truyền của các ông.”
Ông cụ nhìn Minh một lúc, rồi mỉm cười. “Ta đã nghe nhiều về anh, Minh. Anh là người đã cứu sống nhiều người trong làng. Ta rất vui được chia sẻ kiến thức của mình.”
Minh cảm thấy lòng mình ấm áp. Anh biết rằng cuộc hành trình học hỏi và chữa trị của mình tại Lưỡng Hà chỉ mới bắt đầu, và anh sẽ không từ bỏ cho đến khi có thể giúp đỡ được nhiều người hơn nữa.