Thần Y Ở Lưỡng Hà - Chương 6
Chương 6: Bệnh Nhân Đặc Biệt
Vào một buổi sáng sớm, khi Minh đang kiểm tra các bệnh nhân như thường lệ, một đoàn người mặc trang phục sang trọng bất ngờ xuất hiện ở cổng làng. Dẫn đầu là một quan chức cao cấp, ông ta tiến đến gặp Minh với vẻ mặt nghiêm nghị.
“Ta là Asu, quan đại thần của nhà vua,” ông ta giới thiệu. “Nhà vua bị bệnh nặng và nghe nói về tài năng của ngươi. Nhà vua muốn ngươi đến cung điện để chữa trị.”
Minh bất ngờ và lo lắng, nhưng anh hiểu rằng đây là một cơ hội lớn để giúp đỡ nhiều người hơn. “Tôi sẽ đi ngay lập tức,” Minh trả lời. “Nhưng tôi cần mang theo một số dụng cụ và thuốc men.”
Asu gật đầu, ra lệnh cho người lính giúp Minh chuẩn bị. Nammu cũng theo chân anh, giúp anh sắp xếp mọi thứ cần thiết. “Chúc anh may mắn, Minh,” Nammu nói. “Tôi tin anh sẽ làm được.”
Minh và đoàn người lên đường đến cung điện. Trên đường đi, Minh cảm thấy lòng mình nặng trĩu áp lực. Anh biết rằng việc chữa trị cho nhà vua không chỉ là trách nhiệm y tế mà còn là vấn đề chính trị và uy tín.
Khi đến cung điện, Minh được dẫn vào phòng bệnh của nhà vua. Nhà vua nằm trên giường, khuôn mặt nhợt nhạt và mệt mỏi. Xung quanh là các quan thần và thầy thuốc hoàng gia, ai cũng lo lắng.
Minh bước tới, kiểm tra tình trạng của nhà vua. Anh thấy rằng nhà vua bị sốt cao và khó thở, có dấu hiệu của một bệnh nhiễm trùng nghiêm trọng. “Chúng ta cần hạ sốt và giảm viêm ngay lập tức,” Minh nói với các thầy thuốc hoàng gia. “Tôi cần nước sạch, lá cây ‘samunu’, và một số thảo dược khác.”
Các thầy thuốc hoàng gia nhanh chóng mang đến những gì Minh yêu cầu. Anh bắt đầu bào chế thuốc và chăm sóc nhà vua một cách tỉ mỉ. Thời gian trôi qua, Minh liên tục theo dõi tình trạng của nhà vua và điều chỉnh liều lượng thuốc.
Một đêm, khi Minh đang ngồi bên cạnh giường nhà vua, một quan thần tiến đến và ngồi xuống bên cạnh anh. “Minh, ngươi đã làm việc không ngừng nghỉ suốt mấy ngày qua,” ông ta nói. “Nhưng nhà vua vẫn chưa khỏi bệnh. Ngươi có chắc là phương pháp của mình hiệu quả không?”
Minh thở dài, cảm thấy áp lực nặng nề. “Tôi tin rằng phương pháp của mình là đúng. Nhưng bệnh tình của nhà vua rất nặng, cần thời gian để phục hồi.”
Quan thần gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn đầy lo lắng. “Chúng ta không còn nhiều thời gian. Nếu nhà vua không khỏi bệnh, sẽ có nhiều vấn đề xảy ra.”
Minh hiểu rằng đây không chỉ là việc chữa trị cho một bệnh nhân mà còn là bảo vệ sự ổn định của cả vương quốc. Anh quyết định tăng cường liều lượng thuốc và sử dụng thêm các phương pháp cổ truyền mà anh đã học được từ Enki.
Cuối cùng, sau nhiều ngày nỗ lực không ngừng, nhà vua bắt đầu có dấu hiệu phục hồi. Sốt giảm dần và hơi thở trở nên đều đặn hơn. Các quan thần và thầy thuốc hoàng gia thở phào nhẹ nhõm.
“Ngươi đã làm được, Minh,” Asu nói với nụ cười rạng rỡ. “Nhà vua đang hồi phục nhờ vào sự tài năng và kiên trì của ngươi.”
Minh cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm và hạnh phúc. “Tôi rất vui khi có thể giúp đỡ nhà vua và vương quốc. Nhưng chúng ta cần tiếp tục theo dõi và chăm sóc ông ấy để đảm bảo hoàn toàn phục hồi.”
Nhà vua dần dần hồi phục hoàn toàn, và Minh được mọi người trong cung điện kính trọng và biết ơn. Nhà vua, sau khi khỏe lại, đã triệu tập Minh đến gặp và ban thưởng cho anh.
“Minh, ngươi đã cứu mạng ta và đem lại sự an bình cho vương quốc,” nhà vua nói với giọng trầm ấm. “Ta muốn ban cho ngươi danh hiệu thầy thuốc hoàng gia và mọi sự hỗ trợ cần thiết để ngươi tiếp tục công việc của mình.”
Minh cúi đầu cảm ơn, cảm thấy lòng mình tràn đầy cảm kích. “Tôi rất biết ơn sự tin tưởng và hỗ trợ của nhà vua. Tôi sẽ tiếp tục cống hiến hết mình để giúp đỡ mọi người.”
Minh trở về làng với danh hiệu mới và lòng tự hào. Anh biết rằng mình đã vượt qua một thử thách lớn, nhưng con đường phía trước vẫn còn dài và đầy gian nan. Với sự hỗ trợ của nhà vua và lòng tin yêu của người dân, Minh quyết tâm sẽ tiếp tục học hỏi và phát triển y học để mang lại sức khỏe và hạnh phúc cho tất cả mọi người.