Thần Y Ở Thành Tenochtitlan - Chương 1
Chương 1: Cơn Lốc Thời Gian
Minh bước vào phòng thí nghiệm của mình, nơi anh đang nghiên cứu các phương pháp chữa bệnh cổ đại. Ánh sáng từ màn hình máy tính phản chiếu lên gương mặt chăm chú của anh, giữa hàng chục cuốn sách và tài liệu y học cổ xưa. Một cảm giác kỳ lạ khiến anh dừng lại và nhìn quanh, như thể có ai đó đang quan sát.
“Không thể nào,” Minh tự nhủ, cố gắng trấn tĩnh bản thân. “Chắc mình chỉ đang mệt mỏi thôi.”
Bỗng nhiên, từ góc phòng, một ánh sáng chói lòa xuất hiện, kéo Minh vào một cơn lốc xoáy thời gian. Mọi thứ quanh anh trở nên mờ ảo và biến dạng. Minh cố gắng giữ thăng bằng, nhưng vô ích. Anh bị cuốn đi trong cơn lốc, cảm giác như cả thế kỷ trôi qua trước khi anh rơi xuống đất.
Minh mở mắt, cảm thấy đầu óc choáng váng và cơ thể đau nhức. Anh ngồi dậy, nhìn xung quanh và không thể tin vào mắt mình. Trước mắt anh là một cảnh tượng hùng vĩ: những tòa nhà cao chọc trời, các kênh rạch chằng chịt, và những khu chợ đông đúc.
“Đây là đâu?” Minh thì thầm. “Mình đang mơ sao?”
Một giọng nói vang lên phía sau anh: “Anh là ai? Tại sao lại ăn mặc kỳ lạ như vậy?”
Minh quay lại, thấy một người đàn ông trẻ tuổi mặc trang phục truyền thống của người Aztec đang nhìn anh chằm chằm. Người đàn ông này mang một chiếc nón lông vũ và trang phục được làm từ vải thô và da thú.
“Tôi… tôi không biết,” Minh lắp bắp. “Tôi tên là Minh. Tôi đến từ một nơi rất xa.”
Người đàn ông trẻ nhíu mày, nhìn Minh với vẻ nghi ngờ. “Anh có vẻ lạ lắm. Tôi là Itzcoatl. Đây là Tenochtitlan, thủ đô của đế chế Aztec. Anh từ đâu đến?”
Minh cảm thấy choáng váng trước sự thật. “Tenochtitlan? Đế chế Aztec?” Anh cố gắng nắm bắt tình hình. “Tôi nghĩ… tôi đã bị cuốn vào một cơn lốc thời gian và đến đây.”
Itzcoatl nhìn Minh một lúc rồi nói: “Dù sao thì, anh cũng cần giúp đỡ. Hãy đi với tôi.”
Minh theo chân Itzcoatl qua những con đường đông đúc của Tenochtitlan. Anh nhìn thấy người dân đang buôn bán, trẻ em chơi đùa và các chiến binh tuần tra. Mọi thứ đều sống động và chân thực, khiến anh cảm thấy như đang bước vào một giấc mơ.
“Đây là nhà của tôi,” Itzcoatl nói khi họ đến trước một ngôi nhà nhỏ. “Anh có thể ở lại đây tạm thời.”
Minh cảm ơn và bước vào. Anh ngồi xuống, cố gắng suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Một lúc sau, Itzcoatl trở lại với một bát nước và một ít trái cây.
“Anh có thể kể cho tôi nghe thêm về nơi anh đến không?” Itzcoatl hỏi.
Minh gật đầu, bắt đầu kể về cuộc sống hiện đại, về y học và công nghệ. Itzcoatl lắng nghe với sự ngạc nhiên và hứng thú.
“Thật là kỳ diệu,” Itzcoatl nói. “Anh có thể giúp chúng tôi với kiến thức của mình.”
Minh mỉm cười, cảm thấy một tia hy vọng. “Tôi sẽ cố gắng hết sức mình.”
Ngày hôm đó, Minh nhận ra rằng anh đã bị cuốn vào một cuộc phiêu lưu không tưởng. Nhưng với kiến thức y học hiện đại và quyết tâm của mình, anh tin rằng mình có thể làm nên điều kỳ diệu ở Tenochtitlan.
Minh bắt đầu cuộc sống mới trong thành phố Aztec, với một tương lai đầy hứa hẹn và thử thách. Anh quyết tâm tìm ra lý do mình đến đây và cách để trở về, nhưng trước tiên, anh sẽ giúp đỡ những người dân nơi đây bằng tất cả khả năng của mình.