Thần Y Ở Thành Tenochtitlan - Chương 2
Chương 2: Bắt Đầu Cuộc Sống Mới
Minh thức dậy trong ngôi nhà của Itzcoatl với ánh sáng mặt trời len lỏi qua khung cửa sổ nhỏ. Anh cảm thấy một cảm giác kỳ lạ khi biết rằng mình đang ở một nơi hoàn toàn khác biệt với những gì anh từng biết. Minh nhanh chóng thay bộ trang phục hiện đại của mình bằng bộ quần áo mà Itzcoatl đã chuẩn bị, làm từ vải thô và da thú, giúp anh dễ dàng hòa nhập hơn với người dân nơi đây.
“Bữa sáng đã sẵn sàng,” Itzcoatl nói khi Minh bước ra khỏi phòng. “Hôm nay chúng ta sẽ đi thăm khu chợ và gặp một vài người bạn của tôi.”
Minh gật đầu, cảm thấy tò mò về cuộc sống ở Tenochtitlan. Họ đi qua những con đường đá, nơi người dân đang bận rộn với công việc hàng ngày. Các cửa hàng bày bán đủ loại hàng hóa, từ thực phẩm, vải vóc đến trang sức. Minh nhìn thấy những người thợ thủ công đang làm việc, những người buôn bán đang kêu gọi khách hàng, và những đứa trẻ đang chơi đùa.
“Khu chợ này là trung tâm của thành phố,” Itzcoatl giải thích. “Chúng tôi có mọi thứ ở đây. Nếu anh cần gì, chỉ cần nói với tôi.”
Khi họ đến gần một góc chợ, Itzcoatl dừng lại và chào một nhóm người. “Đây là bạn tôi, Tlanextic và Xochitl,” anh giới thiệu. “Họ là thợ thủ công và thường xuyên làm việc ở đây.”
Tlanextic, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn Minh từ đầu đến chân. “Chào anh, Minh,” ông nói. “Itzcoatl đã kể về anh. Anh đến từ một nơi rất xa, phải không?”
“Đúng vậy,” Minh đáp. “Tôi là bác sĩ từ thế kỷ 21.”
Xochitl, một phụ nữ trẻ với nụ cười hiền hậu, xen vào. “Bác sĩ? Chúng tôi rất cần sự giúp đỡ của anh. Gần đây có nhiều người bị bệnh, nhưng chúng tôi không biết làm sao để chữa trị.”
Minh cảm thấy lòng mình tràn đầy nhiệt huyết. “Tôi sẽ cố gắng giúp đỡ,” anh nói. “Hãy dẫn tôi đến những người bệnh.”
Xochitl dẫn Minh đến một khu vực nhỏ bên trong khu chợ, nơi một nhóm người đang nằm nghỉ trên những chiếc giường đơn sơ. Họ trông rất yếu và mệt mỏi, với những triệu chứng rõ ràng của bệnh tật.
Minh kiểm tra từng người một, cố gắng nhận diện các triệu chứng và suy nghĩ về các phương pháp điều trị phù hợp. Anh cảm thấy khó khăn khi thiếu các công cụ y tế hiện đại, nhưng anh quyết định sử dụng kiến thức của mình để tìm ra giải pháp.
“Tôi cần một vài loại thảo dược,” Minh nói với Xochitl. “Chúng ta có thể tìm thấy chúng ở đâu?”
Xochitl gật đầu. “Tôi biết vài nơi có thể tìm thấy thảo dược. Hãy đi với tôi.”
Họ rời khu chợ và đi đến một khu vực gần bờ sông, nơi có nhiều loại cây cỏ mọc tự nhiên. Minh chỉ ra những loại thảo dược mà anh cần, và Xochitl giúp anh thu thập chúng. Khi trở lại khu chợ, Minh bắt đầu chế biến các loại thảo dược thành thuốc.
“Uống cái này,” Minh nói khi đưa một cốc thuốc cho một bệnh nhân. “Nó sẽ giúp giảm đau và hạ sốt.”
Các bệnh nhân bắt đầu uống thuốc và dần dần cảm thấy khá hơn. Minh cảm thấy một niềm vui lớn khi thấy nỗ lực của mình có hiệu quả. Anh nhận ra rằng, dù ở thời đại nào, y học vẫn là một điều kỳ diệu giúp cứu sống con người.
Itzcoatl và những người bạn của anh nhìn Minh với sự khâm phục. “Anh thực sự là một thần y,” Itzcoatl nói. “Tôi không biết làm sao để cảm ơn anh.”
Minh mỉm cười, cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống mới. “Tôi chỉ làm những gì tôi có thể,” anh nói. “Từ giờ, chúng ta sẽ cùng nhau làm việc để giúp đỡ mọi người.”
Ngày đầu tiên ở Tenochtitlan khép lại với những bước tiến đầu tiên trong hành trình của Minh. Anh biết rằng, còn rất nhiều thử thách phía trước, nhưng với kiến thức và quyết tâm của mình, anh sẽ vượt qua tất cả để trở thành một phần không thể thiếu của thành phố này.