Thần Y Ở Thành Tenochtitlan - Chương 3
Chương 3: Thử Thách Đầu Tiên
Một buổi sáng sớm, Minh thức dậy bởi tiếng ồn ào từ bên ngoài ngôi nhà của Itzcoatl. Anh nhanh chóng mặc quần áo và bước ra ngoài, thấy một đám đông tụ tập ở khu chợ. Một cảm giác lo lắng tràn ngập trong lòng anh khi nghe tiếng khóc và tiếng gọi kêu cứu.
“Minh! Chúng tôi cần anh ngay!” Itzcoatl chạy đến với vẻ mặt lo lắng. “Có một dịch bệnh mới bùng phát. Nhiều người đang bị bệnh và chúng tôi không biết làm sao để chữa trị.”
Minh gật đầu và theo Itzcoatl đến khu vực bị ảnh hưởng. Tại đây, anh thấy hàng chục người đang nằm trên mặt đất, run rẩy và mồ hôi đổ như mưa. Minh cúi xuống kiểm tra một bệnh nhân và nhận ra các triệu chứng: sốt cao, đau đầu dữ dội và phát ban trên da.
“Đây có thể là một dạng sốt phát ban,” Minh nói với Itzcoatl. “Chúng ta cần cách ly những người bệnh và tìm cách hạ sốt cho họ.”
Itzcoatl lập tức ra lệnh cho những người xung quanh dựng lên các lều cách ly. Minh hướng dẫn mọi người cách chuẩn bị nước sạch và thảo dược để làm thuốc hạ sốt. Anh cũng nhớ lại các phương pháp cổ truyền mà anh đã học được trong quá trình nghiên cứu, kết hợp với kiến thức y học hiện đại.
Trong khi mọi người làm việc, một người đàn ông cao lớn với vẻ mặt nghiêm nghị bước tới. “Tôi là Tezcacoatl, tướng quân của thành Tenochtitlan,” ông nói. “Anh là bác sĩ từ nơi xa đến phải không? Anh có chắc có thể giúp chúng ta vượt qua dịch bệnh này chứ?”
Minh cảm thấy áp lực từ ánh nhìn của Tezcacoatl, nhưng anh giữ vững lòng tin. “Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể,” anh đáp. “Nếu chúng ta tuân theo các biện pháp cách ly và chăm sóc đúng cách, chúng ta có thể kiểm soát được dịch bệnh.”
Tezcacoatl gật đầu, rồi quay sang chỉ huy các binh lính giúp đỡ Minh. Họ chuẩn bị thuốc, nước và thực phẩm cho những người bệnh. Minh làm việc không ngừng nghỉ, từ sáng đến tối, kiểm tra từng bệnh nhân, theo dõi triệu chứng và điều chỉnh phương pháp điều trị khi cần thiết.
Buổi tối, khi mọi thứ đã tạm ổn, Minh ngồi nghỉ bên đống lửa cùng Itzcoatl và vài người bạn. Xochitl mang đến cho anh một bát súp nóng hổi và nở nụ cười động viên. “Anh đang làm rất tốt,” cô nói. “Nhờ có anh, nhiều người đã bắt đầu hồi phục.”
Minh mỉm cười, cảm thấy lòng nhẹ nhõm hơn. “Cảm ơn cô, Xochitl. Tôi sẽ không thể làm được điều này nếu không có sự giúp đỡ của mọi người.”
Itzcoatl nhìn Minh với ánh mắt khâm phục. “Anh không chỉ là một bác sĩ giỏi mà còn là một người bạn tốt. Chúng tôi rất may mắn khi có anh ở đây.”
Minh gật đầu. “Tôi cũng rất may mắn khi có các bạn. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.”
Đột nhiên, từ phía xa, một tiếng hét vang lên: “Chúng ta cần bác sĩ Minh ngay lập tức!”
Minh đứng dậy và chạy theo tiếng gọi. Một người phụ nữ đang ôm con mình, đứa trẻ có triệu chứng nặng hơn so với những người khác. Minh kiểm tra và nhận thấy cậu bé bị sốt cao đến mức nguy hiểm.
“Chúng ta phải hạ sốt cho cậu bé ngay lập tức,” Minh nói với Itzcoatl. “Mang nước lạnh và thảo dược đến đây.”
Itzcoatl và những người khác nhanh chóng mang đến nước lạnh và các loại thảo dược mà Minh yêu cầu. Minh bắt đầu chữa trị cho cậu bé, đặt khăn lạnh lên trán và cho uống thuốc hạ sốt. Thời gian trôi qua chậm chạp, từng giây phút đều trở nên căng thẳng.
Cuối cùng, sau vài giờ, cơn sốt của cậu bé dần dần hạ xuống. Minh thở phào nhẹ nhõm khi thấy đứa trẻ ngủ yên bình trong vòng tay mẹ. Người phụ nữ nhìn Minh với đôi mắt đầy biết ơn. “Cảm ơn anh, bác sĩ Minh. Anh đã cứu con tôi.”
Minh mỉm cười, cảm thấy lòng mình ấm áp. “Đó là công việc của tôi. Chúng ta sẽ còn nhiều việc phải làm để kiểm soát dịch bệnh này, nhưng tôi tin rằng chúng ta có thể làm được.”
Trong những ngày tiếp theo, Minh tiếp tục làm việc không ngừng nghỉ, hướng dẫn mọi người cách chăm sóc bệnh nhân và ngăn chặn sự lây lan của dịch bệnh. Dần dần, nhờ vào sự kiên trì và nỗ lực của Minh cùng những người dân Tenochtitlan, dịch bệnh bắt đầu được kiểm soát và số lượng người hồi phục ngày càng tăng.
Minh cảm thấy tự hào về những gì mình đã đạt được và hiểu rằng, dù ở thời đại nào, sự đoàn kết và quyết tâm của con người luôn là sức mạnh vĩ đại nhất. Anh biết rằng hành trình của mình ở Tenochtitlan còn rất dài và đầy thử thách, nhưng với lòng tin và tình yêu thương, anh sẽ vượt qua tất cả để bảo vệ và giúp đỡ những người dân nơi đây.