Thần Y Ở Thành Tenochtitlan - Chương 7
Chương 7: Những Người Bạn Mới
Buổi sáng sau cuộc chiến, thành phố Tenochtitlan thức dậy trong sự yên bình mới tìm thấy. Minh cùng với Tezcacoatl, Itzcoatl và Cuauhtli đang bàn kế hoạch khôi phục và củng cố an ninh cho thành phố. Trong lúc đó, Minh cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn khi biết rằng họ đã vượt qua được một thử thách lớn.
Một ngày nọ, khi Minh đang khám bệnh tại khu chợ, anh gặp một nhóm người lạ. Họ là những thợ thủ công và nghệ nhân nổi tiếng ở Tenochtitlan, bao gồm cả Tlanextic và Xochitl, những người bạn mà Minh đã gặp trước đây.
“Chào anh, Minh!” Xochitl cười tươi, tiến tới chào anh. “Anh đã làm việc rất tốt trong cuộc chiến vừa qua. Chúng tôi rất tự hào về anh.”
Minh mỉm cười, cảm thấy lòng mình ấm áp. “Cảm ơn Xochitl. Tôi chỉ làm những gì có thể. Nhưng thật sự là nhờ có sự đoàn kết của mọi người, chúng ta mới có thể chiến thắng.”
Tlanextic bước tới và vỗ vai Minh. “Anh là một phần không thể thiếu của cộng đồng chúng tôi. Chúng tôi muốn mời anh tham gia vào buổi lễ kỷ niệm của thành phố. Đó sẽ là một dịp tuyệt vời để tất cả chúng ta gắn kết hơn.”
Minh gật đầu, cảm thấy vui mừng. “Tôi rất vui lòng tham gia. Cảm ơn các bạn đã mời tôi.”
Buổi lễ kỷ niệm diễn ra trong không khí vui tươi và náo nhiệt. Người dân Tenochtitlan tấp nập trên các con phố, với những trò chơi dân gian, âm nhạc và điệu nhảy truyền thống. Minh cảm thấy như mình đã trở thành một phần của cộng đồng này.
Trong buổi lễ, Minh gặp nhiều người mới, bao gồm cả những nhà lãnh đạo khác của thành phố và các thầy tế. Họ đều rất thân thiện và hiếu khách, chia sẻ với Minh những câu chuyện về văn hóa và lịch sử của người Aztec.
Một người đàn ông lớn tuổi, với vẻ mặt hiền hậu, tiến đến chào Minh. “Tôi là Tlacaelel, một trong những cố vấn của vua Montezuma. Tôi đã nghe nhiều về anh, bác sĩ Minh. Anh đã giúp đỡ rất nhiều cho thành phố chúng tôi.”
Minh cúi chào. “Cảm ơn ông, Tlacaelel. Tôi rất vinh dự được góp phần giúp đỡ. Tenochtitlan là một nơi tuyệt vời và tôi rất may mắn khi được ở đây.”
Tlacaelel cười. “Anh có biết rằng, người Aztec chúng tôi luôn coi trọng sự đoàn kết và lòng dũng cảm. Anh đã thể hiện điều đó một cách xuất sắc. Chúng tôi rất biết ơn anh.”
Minh cảm thấy lòng mình tràn đầy cảm xúc. “Tôi cũng rất biết ơn vì sự chào đón của mọi người. Tôi sẽ tiếp tục làm việc hết sức mình để giúp đỡ cộng đồng.”
Buổi tối, khi buổi lễ kết thúc, Minh cùng với Itzcoatl, Xochitl và Tlanextic ngồi bên đống lửa, kể chuyện và cười đùa. Minh nhận ra rằng, qua những thử thách và khó khăn, anh đã tìm thấy những người bạn thực sự, những người sẽ đồng hành cùng anh trong hành trình này.
Xochitl nói với ánh mắt lấp lánh: “Anh Minh, anh đã trở thành một phần của gia đình chúng tôi. Chúng tôi sẽ luôn ở bên anh, dù có chuyện gì xảy ra.”
Minh mỉm cười, cảm thấy lòng mình ấm áp hơn bao giờ hết. “Cảm ơn các bạn. Tôi cũng cảm thấy như vậy. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho Tenochtitlan.”
Đêm đó, dưới bầu trời đầy sao, Minh nhìn lên và nghĩ về cuộc hành trình của mình. Anh biết rằng còn nhiều thử thách phía trước, nhưng với những người bạn mới và sự đoàn kết của cộng đồng, anh sẽ tiếp tục chiến đấu vì một tương lai tốt đẹp hơn cho tất cả.
Những ngày tiếp theo, Minh tiếp tục làm việc và học hỏi thêm về văn hóa và y học cổ truyền của người Aztec. Anh và những người bạn mới đã xây dựng nên một mối quan hệ khăng khít và sự tin tưởng lẫn nhau, tạo nên một nền tảng vững chắc cho những thử thách sắp tới.
Minh cảm thấy rằng cuộc sống của mình đã thay đổi mãi mãi, và anh sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn để bảo vệ và phát triển cộng đồng mà anh đã chọn để gọi là nhà.