Thần Y Ở Thành Tenochtitlan - Chương 9
Chương 9: Bí Mật Được Tiết Lộ
Sau chiến thắng vang dội trước nhóm thù địch, Tenochtitlan trở lại với cuộc sống bình yên. Minh tiếp tục công việc chữa trị và chăm sóc cho người dân, đồng thời tìm hiểu sâu hơn về văn hóa và lịch sử của người Aztec. Tuy nhiên, một bí mật lớn lao vẫn đang chờ anh khám phá, một bí mật liên quan đến chính anh và lý do tại sao anh bị đưa đến đây.
Một ngày nọ, khi Minh đang kiểm tra các tài liệu y học cổ đại tại ngôi đền lớn, thầy tế lớn tuổi bước tới với một cuốn sách cổ dày cộp trong tay. “Minh, tôi nghĩ anh nên xem cái này,” thầy tế nói với giọng nghiêm trang.
Minh nhìn cuốn sách với vẻ tò mò. “Đây là gì vậy, thầy tế?”
“Đây là một cuốn sách cổ rất quan trọng,” thầy tế đáp. “Nó chứa đựng những tiên tri và bí mật về quá khứ, hiện tại và tương lai của Tenochtitlan. Và tôi tin rằng nó có liên quan đến anh.”
Minh cảm thấy tim mình đập mạnh. Anh cẩn thận mở cuốn sách và bắt đầu đọc. Các trang sách chứa đầy những hình vẽ và chữ viết cổ, mô tả những sự kiện và nhân vật quan trọng. Khi anh đọc đến một trang đặc biệt, anh chợt dừng lại. Trên trang đó, có một hình vẽ rất giống anh, với dòng chữ ghi bên dưới: “Người từ tương lai sẽ đến để cứu giúp và bảo vệ thành phố trong thời khắc nguy nan.”
Minh ngước lên nhìn thầy tế, mắt anh mở to vì ngạc nhiên. “Làm sao có thể như vậy? Tại sao tôi lại được tiên tri trong cuốn sách này?”
Thầy tế mỉm cười, ánh mắt hiền hậu. “Các vị thần đã biết trước rằng một ngày nào đó, anh sẽ đến đây. Anh không chỉ là một bác sĩ giỏi mà còn là người mang đến sự thay đổi và hy vọng cho chúng tôi.”
Minh cảm thấy lòng mình tràn đầy cảm xúc. “Nhưng tại sao lại là tôi? Tôi chỉ là một người bình thường từ tương lai.”
“Không có gì là ngẫu nhiên cả, Minh,” thầy tế nói. “Anh được chọn vì lòng nhân ái, trí tuệ và sự dũng cảm của mình. Anh đã chứng minh được điều đó qua những gì anh đã làm cho Tenochtitlan.”
Minh suy nghĩ về những lời nói của thầy tế. Anh nhớ lại những cuộc chiến, những lần cứu chữa và những người bạn mới mà anh đã gặp. Anh nhận ra rằng mình thực sự đã trở thành một phần quan trọng của cộng đồng này.
“Vậy làm thế nào tôi có thể trở về hiện tại?” Minh hỏi, cảm thấy một sự tò mò lẫn lộn với nỗi lo lắng.
“Chúng ta sẽ tìm ra cách,” thầy tế đáp. “Nhưng trước hết, chúng ta cần hoàn thành nhiệm vụ của anh ở đây. Các vị thần đã mang anh đến đây vì một lý do, và khi nhiệm vụ hoàn thành, anh sẽ tìm thấy con đường trở về.”
Minh gật đầu, cảm thấy một niềm tin mới trỗi dậy trong lòng. Anh biết rằng mình phải tiếp tục làm việc và giúp đỡ người dân Tenochtitlan, hoàn thành sứ mệnh của mình.
Trong những ngày tiếp theo, Minh tiếp tục công việc với lòng nhiệt huyết và quyết tâm mới. Anh cùng Itzcoatl, Xochitl và Tlanextic làm việc chăm chỉ để cải thiện cuộc sống của người dân, từ việc xây dựng các công trình y tế đến giáo dục và phát triển cộng đồng.
Một buổi tối, khi Minh đang ngồi bên bờ sông ngắm nhìn ánh trăng phản chiếu trên mặt nước, Itzcoatl đến ngồi bên cạnh anh. “Minh, anh có bao giờ nghĩ về việc trở về không?”
Minh thở dài, ánh mắt lấp lánh dưới ánh trăng. “Có chứ, Itzcoatl. Tôi nhớ gia đình và bạn bè ở hiện tại. Nhưng tôi cũng biết rằng mình còn có nhiệm vụ phải hoàn thành ở đây.”
Itzcoatl gật đầu. “Anh đã làm rất nhiều điều tuyệt vời cho Tenochtitlan. Chúng tôi rất biết ơn vì có anh.”
Minh mỉm cười, lòng đầy biết ơn. “Cảm ơn Itzcoatl. Tôi cũng rất biết ơn vì có các bạn. Dù ở thời đại nào, tình bạn và lòng đoàn kết luôn là sức mạnh lớn nhất.”
Khi trở lại nhà, Minh cảm thấy một luồng khí lạnh lướt qua. Anh nhìn quanh, cảm nhận được một sự hiện diện kỳ lạ. Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ bóng tối: “Minh, ngươi đã tiến xa hơn ta mong đợi.”
Minh quay lại và thấy một hình bóng cao lớn đứng trong bóng tối. Đó là Xolotl, kẻ thù cũ mà anh tưởng đã bị tiêu diệt. “Xolotl! Ngươi vẫn còn sống sao?”
Xolotl cười lạnh lùng. “Ta chưa bao giờ chết. Ta chỉ đang chờ thời cơ. Và giờ đây, ta sẽ lấy đi tất cả những gì ngươi đã xây dựng.”
Minh đứng vững, ánh mắt quyết tâm. “Ngươi sẽ không bao giờ chiến thắng. Ta sẽ bảo vệ Tenochtitlan đến cùng.”
Xolotl lao tới tấn công Minh, nhưng Minh đã sẵn sàng. Với sự nhanh nhẹn và kỹ năng của mình, Minh đối đầu với Xolotl trong một trận chiến căng thẳng. Xung quanh họ, tiếng kêu la và tiếng bước chân dồn dập khi người dân và binh lính kéo đến hỗ trợ.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, Minh nhớ lại lời tiên tri và lấy hết sức mạnh đẩy lùi Xolotl, khiến hắn rơi xuống đất. Tezcacoatl và Itzcoatl nhanh chóng bắt giữ hắn, chấm dứt mối nguy hiểm cuối cùng cho Tenochtitlan.
Khi mọi thứ trở lại yên bình, Minh đứng giữa bạn bè và người dân, lòng tràn đầy niềm tự hào. Anh biết rằng mình đã hoàn thành một phần quan trọng của sứ mệnh và bây giờ đã đến lúc tìm cách trở về hiện tại.
Đêm đó, dưới ánh trăng sáng, Minh cùng các thầy tế thực hiện một nghi lễ đặc biệt, cầu xin các vị thần ban phước lành và chỉ đường trở về cho anh. Trong ánh sáng mờ ảo của ngọn lửa, Minh cảm nhận được một sức mạnh thần bí bao quanh mình.
“Khi ngươi hoàn thành sứ mệnh, cánh cửa thời gian sẽ mở ra,” thầy tế lớn tuổi nói. “Hãy tin vào lòng dũng cảm và trái tim của ngươi.”
Minh nhắm mắt, cảm nhận từng lời nói và để cho sức mạnh thần bí dẫn dắt. Khi anh mở mắt ra, anh thấy mình đứng trước một cánh cửa ánh sáng. Anh quay lại nhìn những người bạn thân thiết, những người đã trở thành gia đình của anh.
“Chúng ta sẽ mãi mãi nhớ đến anh, Minh,” Xochitl nói, nước mắt lấp lánh trong mắt.
Minh mỉm cười, lòng tràn đầy cảm xúc. “Tôi cũng sẽ mãi mãi nhớ đến các bạn. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua rất nhiều và tôi rất biết ơn vì điều đó.”
Với lòng quyết tâm và tình yêu thương, Minh bước vào cánh cửa ánh sáng, chuẩn bị trở về hiện tại. Anh biết rằng dù ở thời đại nào, anh cũng sẽ luôn mang trong mình ký ức và bài học từ Tenochtitlan, nơi đã thay đổi cuộc đời anh mãi mãi.