Thần Y Thời Hy Lạp Cổ Đại - Chương 2
Chương 2: Gặp Gỡ Hippocrates
Alex cảm thấy mình như đang sống trong một giấc mơ kỳ lạ. Ngôi nhà của Hippocrates tràn ngập không khí yên tĩnh, mùi thảo dược phảng phất trong không gian. Anh ngồi trên chiếc ghế gỗ cũ, nhìn quanh phòng khám. Những cuốn sách cổ, các lọ thảo dược và dụng cụ y tế bằng đồng nằm rải rác khắp nơi.
Hippocrates đứng dậy, rót cho Alex một cốc nước. “Uống đi, ngươi cần phải lấy lại sức.”
Alex cảm ơn và uống cạn cốc nước. “Cảm ơn ông, Hippocrates. Tôi không biết phải bắt đầu từ đâu. Tất cả những gì tôi biết đều thuộc về một thời đại khác.”
Hippocrates ngồi xuống đối diện, ánh mắt chăm chú. “Không sao. Chúng ta sẽ từ từ. Ngươi nói ngươi là bác sĩ, hãy kể ta nghe về những phương pháp chữa trị mà ngươi biết.”
Alex bắt đầu giải thích về y học hiện đại, từ việc sử dụng kháng sinh đến phẫu thuật vô trùng. Hippocrates nghe chăm chú, thỉnh thoảng gật đầu.
“Thật ấn tượng,” Hippocrates nói. “Những phương pháp này vượt xa những gì chúng ta có ở đây. Nhưng chúng ta cũng có những tri thức riêng của mình. Ta muốn ngươi học hỏi từ chúng ta và ngược lại, ta cũng sẽ học từ ngươi.”
“Chắc chắn rồi, tôi rất sẵn lòng,” Alex đáp. “Tôi cũng muốn hiểu thêm về cách các ông thực hiện y học ở đây.”
Hippocrates mỉm cười, đứng dậy và chỉ vào một tủ chứa các lọ thảo dược. “Đây là những thảo dược mà chúng ta sử dụng để chữa bệnh. Mỗi loại có một công dụng riêng. Hãy bắt đầu từ đây.”
Alex tiến lại gần, ngạc nhiên nhìn các lọ thảo dược. “Thật thú vị. Tôi muốn biết cách các ông sử dụng chúng.”
Cả hai bắt đầu làm việc cùng nhau, Hippocrates giải thích về từng loại thảo dược và cách chúng được sử dụng trong y học cổ đại. Alex chia sẻ những kiến thức về hóa học và công dụng của các loại thuốc hiện đại.
Một ngày nọ, trong khi họ đang làm việc, một người phụ nữ hớt hải chạy vào phòng khám, theo sau là một người đàn ông bị thương nặng. Máu chảy đầm đìa từ vết thương trên cánh tay anh ta.
“Giúp với, Hippocrates! Anh ấy bị thương trong một cuộc ẩu đả,” người phụ nữ kêu lên.
Hippocrates nhanh chóng tiến tới, kiểm tra vết thương. “Vết thương này rất sâu. Alex, hãy giúp ta cầm máu và khử trùng vết thương.”
Alex lập tức lấy dụng cụ y tế trong túi của mình ra. Anh sử dụng băng gạc hiện đại để cầm máu và nước muối để khử trùng vết thương.
“Thật kỳ diệu,” Hippocrates thốt lên. “Những dụng cụ này thật sự rất hiệu quả.”
Alex mỉm cười. “Đây là những gì tôi mang theo từ thời đại của mình. Nhưng tôi nghĩ chúng ta cần phải khâu lại vết thương để ngăn ngừa nhiễm trùng.”
Hippocrates gật đầu, học theo cách Alex khâu vết thương một cách cẩn thận. “Ngươi làm rất tốt, Alex. Ta chưa từng thấy ai làm điều này nhanh và chính xác như vậy.”
Sau khi vết thương được băng bó kỹ lưỡng, người đàn ông đã an toàn. Người phụ nữ cảm ơn họ rối rít rồi đưa anh ta ra về.
Hippocrates quay sang Alex, ánh mắt đầy sự tôn trọng. “Ngươi thực sự là một bác sĩ tài giỏi. Chúng ta có thể học hỏi rất nhiều từ nhau. Hãy cùng nhau cứu sống nhiều người hơn nữa.”
Alex cảm thấy lòng mình ấm áp. Anh đã tìm thấy một người bạn, một người thầy trong thời kỳ xa lạ này. Hành trình của anh ở Hy Lạp cổ đại chắc chắn sẽ đầy thử thách, nhưng cũng đầy hy vọng và cơ hội.