Thần Y Thời La Mã - Chương 5
Chương 5: Xây dựng danh tiếng
Sau khi cứu sống Marcus và được chỉ huy Lucius công nhận, danh tiếng của Alex nhanh chóng lan rộng khắp thành Rome. Mọi người bắt đầu gọi anh là “Thần Y,” một người có khả năng chữa trị kỳ diệu đến từ tương lai. Phòng khám nhỏ của anh lúc nào cũng đông đúc, và các y sĩ địa phương đến học hỏi từ anh ngày càng nhiều.
Một buổi sáng, Alex đang kiểm tra các bệnh nhân thì Julia bước vào với vẻ mặt lo lắng.
“Alex, chúng ta có một vấn đề lớn. Một đợt dịch bệnh mới đang bùng phát trong thành phố. Nhiều người bị sốt cao và mệt mỏi. Chúng ta cần anh,” Julia nói.
Alex gật đầu, biết rằng đây sẽ là thử thách lớn nhất mà anh từng đối mặt từ khi đến La Mã cổ đại. “Chúng ta phải hành động ngay. Julia, hãy dẫn tôi đến nơi có nhiều người bệnh nhất.”
Julia dẫn Alex đến một khu vực đông đúc, nơi người dân đang tụ tập chờ được khám bệnh. Alex bắt đầu kiểm tra từng người một, nhận thấy rằng dịch bệnh này rất nguy hiểm và có khả năng lây lan nhanh chóng.
Trong suốt nhiều ngày liền, Alex làm việc không ngừng nghỉ, cố gắng kiểm soát dịch bệnh. Anh sử dụng những kiến thức y học hiện đại để chẩn đoán và điều trị, đồng thời hướng dẫn các y sĩ địa phương cách phòng ngừa và chữa trị.
Một buổi chiều, khi Alex đang nghỉ ngơi sau một ngày dài, Lucius đến gặp anh. “Cậu đã làm việc rất vất vả, Alex. Cậu cần nghỉ ngơi.”
Alex lắc đầu. “Không thể nghỉ ngơi bây giờ, Lucius. Chúng ta phải kiểm soát được dịch bệnh trước khi nó lan rộng ra toàn thành phố.”
Lucius gật đầu, tôn trọng sự quyết tâm của Alex. “Cậu là một người phi thường, Alex. Chúng ta may mắn có cậu ở đây.”
Một tuần trôi qua, nhờ những nỗ lực không ngừng của Alex và các y sĩ, dịch bệnh dần dần được kiểm soát. Số lượng người bệnh giảm đi rõ rệt, và mọi người bắt đầu cảm thấy an tâm hơn.
Một buổi tối, khi Alex đang ngồi nghỉ trong phòng khám, Julia bước vào với một nụ cười rạng rỡ. “Chúng ta đã làm được, Alex. Dịch bệnh đã được kiểm soát. Mọi người đều rất biết ơn anh.”
Alex thở phào nhẹ nhõm. “Cảm ơn Julia. Nhưng đây chỉ là bước đầu. Chúng ta cần tiếp tục cẩn thận và theo dõi tình hình.”
Julia gật đầu. “Đúng vậy. Nhưng anh đã chứng minh rằng anh không chỉ là một bác sĩ giỏi mà còn là một người hùng.”
Danh tiếng của Alex ngày càng lan rộng, và anh trở thành một nhân vật được kính trọng trong xã hội La Mã. Anh không chỉ chữa trị cho những người bệnh mà còn đào tạo nhiều y sĩ giỏi, góp phần nâng cao chất lượng y tế của thành phố.
Một ngày nọ, khi Alex đang giảng dạy cho các y sĩ, Quintus, vị quan chức cao cấp, xuất hiện trở lại. “Alex, tôi cần nói chuyện với cậu. Hoàng đế Caesar muốn gặp cậu.”
Alex nhìn Quintus, cảm thấy một sự căng thẳng trong không khí. “Tôi sẽ đi ngay.”
Tại cung điện hoàng gia, Alex được dẫn vào một phòng lớn, nơi Hoàng đế Caesar đang nằm trên giường, trông rất yếu ớt. Các y sĩ hoàng gia đứng quanh, nhưng không ai dám tiến gần.
“Alex, cậu là hi vọng cuối cùng của chúng ta,” Quintus nói.
Alex tiến tới gần giường, kiểm tra tình trạng của Caesar. Anh nhận thấy rằng Hoàng đế mắc phải một căn bệnh nghiêm trọng mà y học hiện đại có thể điều trị được, nhưng với điều kiện y tế thô sơ ở La Mã cổ đại, việc này trở nên vô cùng khó khăn.
“Thần Y Alex, cậu có thể cứu ta không?” Caesar hỏi, giọng yếu ớt.
Alex hít một hơi sâu, cảm nhận sức nặng của trách nhiệm trên vai mình. “Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể, thưa Hoàng đế.”
Alex bắt đầu công việc với tất cả kiến thức và kỹ năng của mình. Anh hướng dẫn các y sĩ hoàng gia cách chuẩn bị các loại thuốc và phương pháp điều trị hiện đại nhất mà anh có thể nghĩ ra với những nguyên liệu có sẵn.
Mỗi ngày trôi qua, tình trạng của Caesar dần cải thiện. Các triệu chứng bệnh giảm đi, và sức khỏe của Hoàng đế dần hồi phục. Tin tức về việc Alex cứu sống Hoàng đế nhanh chóng lan rộng, càng củng cố danh tiếng của anh.
Một buổi sáng, khi Alex đến thăm Hoàng đế, ông đã có thể ngồi dậy và nói chuyện bình thường. “Alex, cậu đã cứu mạng ta. Ta không biết phải cảm ơn cậu thế nào.”
“Đó là trách nhiệm của tôi, thưa Hoàng đế. Tôi rất vui vì ngài đã hồi phục,” Alex đáp.
Caesar mỉm cười. “Ta muốn ban thưởng cho cậu. Cậu muốn gì, Alex?”
Alex suy nghĩ một lúc, rồi nói, “Tôi chỉ mong muốn có cơ hội tìm hiểu thêm về thế giới này và có thể tìm ra cách trở về nhà.”
Caesar gật đầu. “Ta sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để giúp cậu. Nhưng trước tiên, hãy tiếp tục giúp đỡ mọi người trong thành phố này. Cậu là một báu vật của La Mã.”
Với sự hỗ trợ của Hoàng đế Caesar, Alex tiếp tục công việc của mình với lòng biết ơn và quyết tâm. Anh biết rằng hành trình của mình vẫn còn dài, nhưng anh sẽ không bao giờ từ bỏ hi vọng tìm ra cách trở về nhà. Trong thời gian chờ đợi, anh sẽ tiếp tục sống và làm việc để cứu giúp mọi người trong thế giới cổ đại này.