Thần Y Thời Phục Hưng - Chương 3
Chương 3: Khám phá phòng thí nghiệm của Leonardo
Sau sự kiện ở công trường, Leonardo càng tin tưởng và tôn trọng Minh hơn. Ông quyết định giới thiệu cho Minh phòng thí nghiệm chính của mình, nơi ông lưu giữ và nghiên cứu những bản vẽ và mô hình giải phẫu phức tạp.
Khi bước vào phòng thí nghiệm, Minh không khỏi ngạc nhiên trước sự phong phú và chi tiết của các bản vẽ. Các bức tranh và mô hình cơ thể người được bố trí khắp nơi, mỗi chi tiết đều thể hiện sự tỉ mỉ và tâm huyết của Leonardo.
“Đây là nơi ta dành phần lớn thời gian của mình,” Leonardo nói, mắt lấp lánh niềm tự hào. “Ta luôn tin rằng để hiểu rõ về y học, trước hết phải hiểu rõ về cơ thể con người.”
Minh tiến lại gần một bản vẽ lớn trên tường, ngắm nhìn những chi tiết tỉ mỉ về cơ thể người. “Ông đã làm việc này bao lâu rồi, Leonardo?”
“Ta đã nghiên cứu về giải phẫu học nhiều năm rồi,” Leonardo trả lời. “Mỗi lần khám phá ra điều gì mới, ta lại thấy mình càng gần gũi với sự thật hơn. Nhưng có rất nhiều điều ta chưa hiểu hết.”
Minh mỉm cười, “Kiến thức của ông thật đáng kinh ngạc. Với những gì chúng ta biết từ y học hiện đại, tôi nghĩ chúng ta có thể tiến xa hơn.”
Leonardo hứng thú, “Ngươi có thể giải thích thêm về những kỹ thuật mà ngươi đã sử dụng để cứu Pietro và người công nhân hôm trước không?”
Minh gật đầu, lấy ra từ túi một chiếc ống nghe y tế hiện đại và một bộ dụng cụ phẫu thuật nhỏ. “Đây là những công cụ cơ bản mà chúng tôi sử dụng. Chúng giúp chúng tôi chẩn đoán và điều trị bệnh một cách chính xác và hiệu quả.”
Leonardo cầm lấy ống nghe, ngạc nhiên nhìn nó. “Ta chưa từng thấy thứ này trước đây. Nó hoạt động như thế nào?”
Minh cười, “Nó là ống nghe, chúng tôi dùng để nghe nhịp tim và phổi của bệnh nhân. Ông chỉ cần đặt nó lên ngực bệnh nhân và nghe qua đây.”
Leonardo làm theo lời Minh, đôi mắt sáng lên khi nghe được âm thanh từ nhịp tim. “Thật tuyệt vời! Điều này sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tình trạng bên trong của bệnh nhân mà không cần phải mở ra.”
Minh tiếp tục giải thích về các công cụ và kỹ thuật hiện đại khác. Leonardo chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng đặt câu hỏi và ghi chép lại những điều quan trọng.
“Ngươi có thể chỉ cho ta cách sử dụng chúng không?” Leonardo hỏi, đôi mắt đầy hứng thú.
“Tất nhiên, tôi rất sẵn lòng,” Minh đáp.
Cả hai bắt đầu làm việc cùng nhau, Minh hướng dẫn Leonardo cách sử dụng các công cụ y tế hiện đại, trong khi Leonardo chia sẻ với Minh những hiểu biết sâu sắc về giải phẫu học và các phương pháp nghiên cứu của mình. Sự kết hợp giữa hai nền y học tạo ra một không khí học hỏi và sáng tạo đầy hứng khởi.
Một buổi chiều, khi cả hai đang làm việc, một phụ nữ trẻ xuất hiện tại cửa phòng thí nghiệm. Cô có vẻ lo lắng và thở dốc. “Thưa ngài Leonardo, con trai tôi bị sốt cao và khó thở. Xin ngài hãy giúp đỡ.”
Leonardo nhìn Minh, rồi gật đầu với cô gái. “Ngươi hãy dẫn chúng ta đến chỗ con trai ngươi.”
Minh và Leonardo nhanh chóng theo cô gái về nhà, nơi một cậu bé khoảng tám tuổi đang nằm trên giường, mặt đỏ bừng và thở khò khè. Minh kiểm tra cậu bé, sử dụng ống nghe để nghe nhịp tim và phổi.
“Cậu bé bị viêm phổi,” Minh nói với Leonardo. “Chúng ta cần phải hạ sốt và điều trị kháng sinh ngay.”
Leonardo giúp Minh chuẩn bị nước mát để lau người và tìm những loại thảo dược có tác dụng hạ sốt và kháng khuẩn. Minh trộn thuốc và cho cậu bé uống. Sau đó, họ tiếp tục theo dõi tình trạng của cậu bé suốt đêm.
Sáng hôm sau, cậu bé đã khá hơn, sốt giảm và thở dễ dàng hơn. Người mẹ rưng rưng nước mắt cảm ơn Minh và Leonardo. “Các ngài thật là ân nhân của chúng tôi.”
Leonardo đặt tay lên vai Minh, mỉm cười. “Ngươi đã làm rất tốt. Với kiến thức và sự tận tâm của ngươi, ta tin rằng chúng ta sẽ còn cứu được nhiều người hơn nữa.”
Minh đáp lại nụ cười của Leonardo, lòng đầy quyết tâm và hy vọng về những gì hai người có thể đạt được cùng nhau. Chương mới trong cuộc hành trình của họ đã bắt đầu, đầy hứa hẹn và những khám phá tuyệt vời.