Thần Y Trong Thời Kỳ Đông La Mã - Chương 2
Chương 2: Thành Phố Constantinople
Minh theo chân trưởng làng bước qua những con phố lát đá của Constantinople. Thành phố hiện ra trước mắt anh với vẻ đẹp cổ kính nhưng cũng đầy sự hỗn loạn. Những người dân mặc trang phục cổ xưa, các thương gia bận rộn trao đổi hàng hóa, và những lính gác tuần tra xung quanh. Minh cảm nhận được một sự khẩn trương và lo lắng trong không khí.
Trưởng làng: “Tên ta là Leonidas, là một trong những người đứng đầu của khu vực này. Người dân chúng ta đang rất cần sự giúp đỡ, và nếu ngươi thực sự là bác sĩ, hãy dùng kiến thức của mình để cứu họ.”
Minh gật đầu, lòng đầy quyết tâm.
Minh: “Tôi sẽ làm hết sức mình. Trước tiên, tôi cần xem xét những bệnh nhân và hiểu rõ hơn về triệu chứng của họ.”
Leonidas dẫn Minh đến một ngôi nhà lớn, nơi mà nhiều người dân đang nằm trên những chiếc giường tạm bợ. Những người bị bệnh trông rất yếu ớt, nhiều người ho dữ dội và có dấu hiệu sốt cao. Minh cúi xuống kiểm tra một bệnh nhân, cảm nhận nhịp tim và kiểm tra các triệu chứng bên ngoài.
Minh: “Dịch hạch… có vẻ như đây là một loại dịch hạch. Tôi cần tìm hiểu thêm về điều kiện vệ sinh và cách phòng ngừa để kiểm soát bệnh dịch này.”
Minh bắt đầu tìm kiếm các nguồn cung cấp nước và thực phẩm trong thành phố, kiểm tra vệ sinh của chúng. Anh cũng thu thập mẫu bệnh phẩm từ những bệnh nhân để phân tích, sử dụng những kiến thức y học hiện đại của mình để xác định nguồn gốc và cách điều trị.
Một ngày nọ, khi Minh đang bận rộn với công việc của mình, một người phụ nữ trẻ tiến lại gần anh. Cô có vẻ e dè nhưng ánh mắt lại đầy quyết tâm.
Helena: “Xin chào, tôi tên là Helena. Tôi nghe nói về ngài, người từ phương xa đến để giúp đỡ chúng tôi. Tôi là một y sĩ, và tôi muốn học hỏi từ ngài để có thể giúp đỡ thêm nhiều người.”
Minh nhìn Helena, nhận thấy sự chân thành và quyết tâm trong ánh mắt của cô. Anh mỉm cười.
Minh: “Rất vui được gặp cô, Helena. Tôi rất cần sự giúp đỡ, và tôi sẽ truyền đạt cho cô những gì tôi biết. Chúng ta có nhiều việc phải làm.”
Cả hai bắt đầu làm việc cùng nhau, Minh hướng dẫn Helena về các biện pháp vệ sinh, cách chăm sóc bệnh nhân và phương pháp điều trị. Họ cùng nhau tạo ra các khu vực cách ly, cải thiện điều kiện vệ sinh và phân phát thuốc men cho những người bệnh. Minh cũng chia sẻ với Helena về những kiến thức y học hiện đại, giúp cô hiểu rõ hơn về cách phòng ngừa và điều trị bệnh dịch.
Một buổi tối, sau một ngày dài làm việc, Minh và Helena ngồi lại bên một bàn ăn đơn giản, cùng trò chuyện và chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống của mình.
Helena: “Ngài Minh, ngài từ đâu đến? Tôi chưa từng nghe về nơi nào như vậy.”
Minh mỉm cười, nhớ lại thế giới hiện đại của mình.
Minh: “Tôi đến từ một thời đại rất xa, nơi mà y học và công nghệ đã phát triển vượt bậc. Nhưng nơi đó cũng có những thách thức riêng, và tôi luôn cố gắng tìm cách để giúp đỡ mọi người.”
Helena nhìn Minh với ánh mắt ngưỡng mộ.
Helena: “Ngài thật là một người phi thường. Tôi rất biết ơn vì có ngài ở đây để giúp đỡ chúng tôi. Tôi sẽ học hỏi từ ngài và sử dụng những kiến thức này để cứu giúp thêm nhiều người.”
Minh cảm thấy một niềm hy vọng mới nảy sinh trong lòng. Anh biết rằng dù còn nhiều khó khăn phía trước, nhưng với sự quyết tâm và sự giúp đỡ của Helena, anh có thể vượt qua và làm được nhiều điều tốt đẹp cho người dân Constantinople.
Ngày tháng trôi qua, công việc của Minh và Helena bắt đầu có những kết quả tích cực. Số người mắc bệnh giảm dần, và hy vọng dần trở lại trong ánh mắt của người dân. Minh cảm thấy mình đang dần trở thành một phần của cộng đồng này, và anh quyết tâm tiếp tục nỗ lực để bảo vệ và cứu giúp họ.