Thần Y Trong Thời Kỳ Đông La Mã - Chương 3
Chương 3: Sự Khủng Hoảng Của Đế Quốc
Minh và Helena tiếp tục công việc của mình, nhưng áp lực từ dịch bệnh và những vấn đề khác của đế quốc vẫn không ngừng gia tăng. Một buổi sáng, Leonidas gấp rút tìm đến Minh.
Leonidas: “Minh, chúng ta có vấn đề nghiêm trọng. Quân đội đang đối mặt với các bộ tộc ngoại xâm ở biên giới phía bắc, và họ cần sự hỗ trợ y tế. Có quá nhiều binh lính bị thương và không đủ y sĩ để chăm sóc.”
Minh trầm ngâm, nhận thấy tầm quan trọng của việc giữ vững biên giới để bảo vệ thành phố.
Minh: “Tôi sẽ đi cùng Leonidas. Helena, cô có thể quản lý việc điều trị ở đây chứ?”
Helena gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm.
Helena: “Ngài hãy yên tâm, tôi sẽ chăm sóc mọi người ở đây. Hãy cẩn thận và nhanh chóng trở về.”
Minh cùng Leonidas lên đường tới trại quân đội ở biên giới phía bắc. Trên đường đi, Minh nhìn thấy cảnh tượng hoang tàn do chiến tranh gây ra, những ngôi làng bị phá hủy và người dân tị nạn.
Khi đến nơi, Minh ngay lập tức bắt tay vào công việc. Anh kiểm tra các binh lính bị thương, áp dụng các phương pháp điều trị hiện đại để cứu sống nhiều người.
Leonidas: “Minh, chúng ta đang thiếu thốn vật tư y tế và thực phẩm. Ngươi có kế hoạch nào để cải thiện tình hình không?”
Minh suy nghĩ một lúc, rồi đưa ra đề xuất.
Minh: “Chúng ta cần thiết lập một hệ thống phân phối hiệu quả hơn. Tôi sẽ phân loại các loại thương tích và tạo ra một khu vực điều trị riêng cho từng loại, nhằm tối ưu hóa việc sử dụng tài nguyên. Ngoài ra, chúng ta cần tìm kiếm thêm nguồn cung cấp từ các vùng lân cận.”
Leonidas đồng ý và bắt đầu chỉ đạo các binh lính thực hiện kế hoạch của Minh. Dưới sự lãnh đạo của Minh, trại quân đội dần dần trở nên có tổ chức hơn, và số lượng binh lính được điều trị thành công ngày càng tăng.
Một ngày nọ, khi Minh đang bận rộn với công việc, một viên tướng quân đội tiến đến gặp anh.
Tướng quân: “Ngươi là bác sĩ từ phương xa? Ta nghe nói ngươi đã cứu sống nhiều binh lính của ta.”
Minh ngẩng đầu lên, gật đầu.
Minh: “Đúng vậy, thưa ngài. Tôi đang cố gắng làm hết sức mình để giúp đỡ.”
Tướng quân: “Ta cần ngươi ở tiền tuyến. Các binh lính ở đó đang chịu áp lực lớn từ kẻ thù và thiếu sự hỗ trợ y tế. Ngươi có sẵn lòng đi cùng ta không?”
Minh không ngần ngại, đồng ý ngay lập tức.
Minh: “Tôi sẽ đi. Sự sống của các binh lính là quan trọng nhất.”
Minh cùng tướng quân tiến về tiền tuyến. Tại đây, anh chứng kiến cảnh chiến đấu ác liệt, với những binh lính đang đối mặt với tử thần. Minh làm việc không ngừng nghỉ, chữa trị cho những người bị thương ngay giữa trận chiến. Anh hướng dẫn các binh lính cách sơ cứu cơ bản và tạo ra những trạm y tế tạm thời để giảm bớt áp lực.
Trong lúc đó, một cuộc tấn công lớn của kẻ thù diễn ra. Minh phải đối mặt với nguy cơ cao khi kẻ thù tiến gần đến khu vực y tế. Anh không chỉ phải tập trung vào việc chữa trị, mà còn phải bảo vệ những người bị thương khỏi sự tấn công.
Minh: “Tất cả hãy bình tĩnh! Chúng ta sẽ vượt qua được!”
Minh hô lớn, cố gắng giữ vững tinh thần của mọi người. Với sự can đảm và quyết tâm, Minh cùng các binh lính cuối cùng đã đẩy lùi được cuộc tấn công và bảo vệ được khu vực y tế.
Khi tình hình ổn định trở lại, Minh cảm thấy kiệt sức nhưng cũng đầy tự hào. Anh biết rằng những nỗ lực của mình đã cứu sống nhiều người và đóng góp vào việc bảo vệ đế quốc.
Tướng quân: “Ngươi thật sự là một người phi thường. Đế quốc Đông La Mã rất biết ơn ngươi, Minh.”
Minh mỉm cười, lòng đầy biết ơn vì sự công nhận. Anh biết rằng hành trình của mình vẫn còn dài, và còn nhiều thử thách đang chờ đợi phía trước. Nhưng với quyết tâm và lòng dũng cảm, Minh tin rằng anh có thể vượt qua mọi khó khăn để mang lại hy vọng và sự sống cho mọi người.