Thần Y Từ Tương Lai - Chương 1
Chương 10: Tầm Nhìn Mới và Di Sản
Với các cải cách đang dần ổn định và vương quốc tiếp tục trên con đường phát triển, Ethan và vua Cedric bắt đầu chuẩn bị cho một sự kiện quan trọng – lễ kỷ niệm một năm của cuộc cải cách lớn và sự tái lập hòa bình trong vương quốc. Đây không chỉ là dịp để ăn mừng thành công mà còn là cơ hội để nhìn nhận và củng cố những thành tựu đạt được.
Lễ kỷ niệm được tổ chức tại quảng trường lớn của thủ đô, với sự tham gia của nhiều quý tộc, nhà lãnh đạo địa phương, và người dân từ khắp nơi trong vương quốc. Ethan và Cedric đứng trên ban công của cung điện, quan sát công tác chuẩn bị và cảm thấy hài lòng khi nhìn thấy sự háo hức và niềm vui của người dân.
Ethan nhìn về phía vua Cedric và nói, “Đây là một bước ngoặt quan trọng cho vương quốc. Chúng ta đã làm việc chăm chỉ để đưa vương quốc này đến những thay đổi tích cực. Tôi tin rằng lễ kỷ niệm này sẽ không chỉ là một dịp vui vẻ mà còn là một cơ hội để khẳng định sự cam kết của chúng ta đối với sự phát triển bền vững.”
Cedric mỉm cười. “Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách, và đây là thời điểm để nhìn lại những gì chúng ta đã đạt được và hướng về tương lai. Tôi rất tự hào về những gì chúng ta đã cùng nhau xây dựng.”
Lễ kỷ niệm bắt đầu với các hoạt động giải trí, âm nhạc, và các màn biểu diễn nghệ thuật từ các nghệ sĩ nổi tiếng. Người dân từ khắp nơi tập trung để tham gia vào không khí lễ hội, trong khi các quý tộc và quan chức tham gia vào các cuộc trò chuyện và thảo luận về những thành tựu và các bước tiếp theo cho vương quốc.
Trong khi sự kiện đang diễn ra, Ethan và Cedric tổ chức một buổi lễ trang trọng để tôn vinh những cá nhân và tổ chức đã đóng góp lớn cho sự thành công của các cải cách. Họ trao các huân chương và giải thưởng cho những người đã có công trong việc thực hiện và hỗ trợ các cải cách.
Khi buổi lễ gần kết thúc, Cedric đứng lên trên sân khấu và cất tiếng phát biểu. “Thưa các bạn, hôm nay chúng ta kỷ niệm một năm của một hành trình đầy thử thách và thành công. Chúng ta đã cùng nhau vượt qua nhiều khó khăn và xây dựng một vương quốc mạnh mẽ hơn. Những cải cách mà chúng ta thực hiện không chỉ là những thay đổi về mặt pháp lý mà còn là bước ngoặt trong việc xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho tất cả mọi người.”
Ethan đứng bên cạnh Cedric và tiếp lời, “Chúng ta đã học được rằng sự thay đổi là cần thiết để phát triển, nhưng quan trọng hơn là sự cam kết và đồng lòng của mọi người. Chúng ta không thể thực hiện các cải cách một cách thành công nếu không có sự ủng hộ và nỗ lực của tất cả các bạn.”
Khi lời phát biểu kết thúc, đám đông vỗ tay và hò reo, thể hiện sự ủng hộ và cảm kích đối với vua Cedric và Ethan. Không khí lễ hội tràn ngập niềm vui và hy vọng cho tương lai.
Vài tuần sau lễ kỷ niệm, Ethan và Cedric tiếp tục làm việc để theo dõi và điều chỉnh các cải cách. Họ tổ chức các cuộc họp định kỳ với các nhóm cộng đồng và tiếp tục lắng nghe ý kiến của người dân. Những phản hồi từ người dân ngày càng tích cực hơn khi họ cảm nhận được tác động tích cực từ các cải cách.
Một buổi chiều, khi Ethan đang đi dạo quanh cung điện, Rowan, người bạn và cộng sự của anh, tìm đến. Rowan có vẻ vui vẻ và cầm một bức thư trong tay. “Ngài Ethan, tôi vừa nhận được một bức thư từ một trường học tại một khu vực nông thôn. Họ viết rằng các chương trình giáo dục mới đang có ảnh hưởng tích cực và các học sinh đang có cơ hội học tập tốt hơn.”
Ethan mở bức thư và đọc nội dung. Bức thư từ một hiệu trưởng trường học ở khu vực nông thôn mô tả những tiến bộ trong chất lượng giáo dục và sự hào hứng của học sinh với các chương trình mới. Ethan cảm thấy hài lòng và tự hào về những gì mình đã đóng góp.
“Những thay đổi này đang thực sự mang lại lợi ích cho người dân,” Ethan nghĩ. “Đó là điều quan trọng nhất, và đó là lý do mà chúng tôi đã làm việc chăm chỉ như vậy.”
Một buổi tối, khi Cedric và Ethan cùng nhau ngồi trong phòng làm việc của cung điện, Cedric nhìn về phía Ethan và nói, “Chúng ta đã đạt được rất nhiều điều, nhưng vẫn còn nhiều việc phải làm. Tôi rất cảm ơn vì sự hỗ trợ và những ý tưởng sáng tạo của ngài. Vương quốc này đã trở thành một nơi tốt đẹp hơn nhờ sự đóng góp của ngài.”
Ethan mỉm cười. “Cảm ơn ngài, bệ hạ. Đây là một hành trình tuyệt vời, và tôi cảm thấy may mắn khi có cơ hội đóng góp vào sự phát triển của vương quốc này. Tương lai của vương quốc là rất sáng sủa, và tôi tin rằng chúng ta sẽ tiếp tục làm việc cùng nhau để đạt được những mục tiêu lớn hơn.”
Khi đêm đến và các ngôi sao sáng lên trên bầu trời, Ethan và Cedric cảm thấy một sự hài lòng sâu sắc về những thành tựu đã đạt được và tương lai đầy hứa hẹn phía trước. Vương quốc đang trên con đường phát triển và thịnh vượng, và di sản của các cải cách sẽ tiếp tục ảnh hưởng tích cực đến nhiều thế hệ sau này.
“Chúng ta đã xây dựng nền tảng vững chắc cho vương quốc này,” Ethan suy nghĩ, khi nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy ánh sáng từ các ngọn đèn của thành phố. “Và chúng ta sẽ tiếp tục làm việc để đảm bảo rằng sự phát triển và hòa bình sẽ luôn đồng hành cùng nhau.”
Với quyết tâm và hy vọng, Ethan và vua Cedric tiếp tục hành trình của mình, hướng về một tương lai đầy cơ hội và thịnh vượng cho vương quốc. Và trong khi mọi thứ đang phát triển, họ biết rằng công việc của họ sẽ luôn tiếp tục, vì sự phát triển bền vững và hạnh phúc của toàn thể người dân.Chương 1: Cuộc Sống Hiện Đại
Dr. Alex Carter đứng bên cạnh bàn mổ, tay khéo léo di chuyển các công cụ phẫu thuật chính xác trong phòng mổ hiện đại. Máy móc xung quanh phát ra những âm thanh nhẹ nhàng, hệ thống ánh sáng được điều chỉnh hoàn hảo để hỗ trợ công việc của anh. Mọi thứ đều hoàn hảo, cho đến khi một tiếng nổ bất ngờ vang lên từ phòng thí nghiệm bên cạnh.
“Có chuyện gì vậy, bác sĩ Carter?” Tiếng của điều dưỡng viên Rachel vang lên qua hệ thống liên lạc nội bộ.
Alex nhanh chóng rời khỏi phòng mổ, đi về phía phòng thí nghiệm. Trong lúc anh đi, các đèn báo động bắt đầu nhấp nháy và còi báo động vang lên inh ỏi. Mở cửa phòng thí nghiệm, Alex thấy một đám khói mờ ảo và các thiết bị đang phát ra tia lửa.
“Rachel, bảo vệ khu vực này! Tôi cần một vài giây!” Alex hét lên, vừa cố gắng tắt các thiết bị đang hoạt động bất thường.
Một luồng sáng chói lọi bùng lên từ một thiết bị mà anh không nhận ra, và trước khi anh kịp phản ứng, cả thế giới xung quanh anh quay cuồng. Cảm giác như thể mọi thứ đang bị kéo ra khỏi nhau, rồi dần dần, sự hỗn loạn tan biến và Alex ngất đi.
Khi Alex tỉnh dậy, anh không còn ở trong bệnh viện nữa. Anh mở mắt và thấy mình nằm trên một đệm cỏ dày. Không khí ấm áp và trong lành, nhưng cảnh vật xung quanh hoàn toàn khác biệt. Những ngôi nhà bằng gỗ và đá, đường phố nhộn nhịp với những người mặc trang phục cổ xưa, và tiếng ngựa hí vang lên từ xa.
Anh đứng dậy, cảm thấy chóng mặt. “Mình đang ở đâu thế này?” Alex lẩm bẩm, cố gắng làm rõ những gì đang xảy ra.
Một người đàn ông trung niên, mặc áo choàng rộng rãi và có vẻ rất bận rộn, đi ngang qua và nhìn Alex với ánh mắt ngạc nhiên. “Ngươi từ đâu đến vậy? Lại một người lạ mặt!” ông ta nói, bằng giọng nghi ngờ.
Alex nhìn xung quanh và nhận thấy những người khác cũng đang quan tâm đến anh. “Tôi… tôi không chắc mình ở đâu,” Alex trả lời, “Tôi bị… tai nạn và không biết mình đã đến đây bằng cách nào.”
Người đàn ông, cảm thấy có điều gì đó không bình thường, tiếp tục quan sát Alex. “Ngươi không biết nơi này à? Đây là thị trấn Aleria. Chúng ta sống trong thời đại cách đây hàng thế kỷ so với thế giới của ngươi.”
Alex cảm thấy choáng váng. “Thế kỷ? Ý ông là gì? Tôi đến từ thế kỷ 22!”
“Thế kỷ 22?” Người đàn ông nhíu mày, có vẻ không hiểu. “Tốt nhất là ngươi nên theo ta đến nhà của ta. Có thể chúng ta có thể giúp ngươi hiểu rõ hơn.”
Alex theo người đàn ông đến một ngôi nhà bằng gỗ nhỏ. Bên trong, không khí ấm áp hơn, và người đàn ông đưa anh một tách nước. “Ta là Lâm, một thầy thuốc của thị trấn này. Còn ngươi, tên gì?”
“Alex Carter. Tôi là bác sĩ, từ một thời đại mà y học đã phát triển rất xa,” Alex đáp, vừa uống nước và cảm thấy hơi thư giãn hơn.
Lâm nhìn Alex với sự tò mò. “Y học? Thế kỷ của ngươi có y học tiên tiến như thế nào?”
Alex lướt qua các ký ức về công nghệ và phương pháp y học hiện đại. “Chúng tôi có thể chữa trị nhiều bệnh tật mà các phương pháp cổ xưa không thể. Phẫu thuật, thuốc men, công nghệ chẩn đoán—tất cả đều ở một trình độ cao hơn rất nhiều.”
Lâm gật đầu, rõ ràng là rất ấn tượng. “Thật kỳ diệu. Có vẻ như ngươi sẽ phải dùng đến kiến thức của mình trong thị trấn này. Chúng ta đang đối mặt với một số căn bệnh mà y học hiện tại không thể chữa trị.”
Alex suy nghĩ một lúc rồi quyết định. “Nếu tôi có thể giúp đỡ, tôi sẵn sàng làm việc này. Nhưng trước tiên, tôi cần tìm hiểu về cách thức hoạt động của thế giới này.”
Lâm mỉm cười. “Rất tốt. Ta sẽ giúp ngươi làm quen với mọi thứ. Ngươi có thể làm tốt trong vai trò bác sĩ của chúng ta, và có lẽ, điều này sẽ giúp ngươi tìm ra cách trở về thế giới của mình.”
Alex cảm thấy một tia hy vọng. Dù không biết mình sẽ phải đối mặt với những thử thách gì, ít nhất anh đã có một mục tiêu rõ ràng: sử dụng kiến thức y học của mình để làm điều tốt nhất có thể trong thế giới cổ đại này.