Thần Y và Bệnh Của Trái Tim - Chương 2
Chương 2: Những Dấu Hiệu Đầu Tiên
Sáng sớm hôm sau, khi ánh nắng còn chưa kịp chiếu rọi vào khắp các con phố của kinh thành, Lý Thanh Minh đã dậy sớm, bắt tay vào công việc. Trong căn phòng nhỏ mà ngự y trong cung đã sắp xếp cho ông, các loại thảo dược được bày biện ngăn nắp trên bàn. Ông cẩn thận lựa chọn từng loại thảo mộc, nghiền chúng thành bột và hòa trộn với những thành phần khác trong một chiếc bình đồng nhỏ.
Khi Lý Thanh Minh đang bận rộn với công việc, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau:
“Thần y, ngài có cần gì thêm không?”
Ông quay lại, nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi, dáng người nhỏ nhắn, với ánh mắt lo lắng và quan tâm. Đó là Ngọc Trân, một trong những người hầu cận của cung đình, được giao nhiệm vụ hỗ trợ Lý Thanh Minh trong quá trình điều trị.
“Cảm ơn cô, Ngọc Trân. Ta cần một ít nước nóng và khăn sạch để chuẩn bị cho việc thăm khám các bệnh nhân,” Lý Thanh Minh đáp, giọng ông trầm ấm.
Ngọc Trân nhanh chóng gật đầu và lui ra, để lại Lý Thanh Minh tiếp tục công việc. Ông cẩn thận đo lượng từng loại thảo mộc, mỗi động tác đều chính xác và điêu luyện, thể hiện rõ sự am hiểu và kinh nghiệm dày dặn của mình. Ông biết rằng thời gian là yếu tố quan trọng nhất trong việc điều trị căn bệnh này, vì vậy mọi thứ cần phải được chuẩn bị hoàn hảo.
Khi mọi thứ đã sẵn sàng, Lý Thanh Minh cùng Ngọc Trân và vài ngự y khác đến khu vực điều trị, nơi những bệnh nhân bị ảnh hưởng bởi căn bệnh đang được chăm sóc. Bước vào phòng, ông có thể cảm nhận ngay bầu không khí căng thẳng và u ám. Các bệnh nhân nằm trên giường, gương mặt hốc hác, hơi thở yếu ớt. Tiếng thở khò khè và những cơn ho khan vang lên, làm tăng thêm sự nặng nề trong không gian.
Lý Thanh Minh tiến đến bên giường của một bệnh nhân, một người đàn ông trung niên với làn da tái nhợt và đôi mắt trũng sâu. Ông đặt tay lên cổ tay người bệnh, nhắm mắt lại, cảm nhận mạch đập yếu ớt.
“Mạch đập rất yếu, có dấu hiệu của sự nghẽn mạch và thiếu máu cung cấp cho tim,” ông thì thầm với Ngọc Trân đứng bên cạnh.
Ngọc Trân lo lắng hỏi: “Có thể cứu được không, thưa thần y?”
“Còn hy vọng, nhưng chúng ta cần hành động nhanh chóng,” Lý Thanh Minh đáp lời, ánh mắt sắc bén nhưng đầy sự quyết tâm.
Ông mở chiếc túi thảo dược của mình, lấy ra một viên thuốc mà ông đã chuẩn bị trước đó. “Ngọc Trân, hãy giúp ta giã nát viên thuốc này và pha với nước ấm,” ông chỉ dẫn.
Ngọc Trân nhanh nhẹn làm theo, trong khi Lý Thanh Minh tiếp tục thăm khám các bệnh nhân khác. Mỗi người đều có cùng một triệu chứng: đau ngực, khó thở, và mệt mỏi kéo dài. Những dấu hiệu này cho thấy căn bệnh không chỉ là vấn đề của tim mà còn có sự ảnh hưởng đến toàn bộ cơ thể, đặc biệt là hệ tuần hoàn.
Khi viên thuốc đã được pha xong, Lý Thanh Minh tự tay đút cho bệnh nhân đầu tiên. Ông kiên nhẫn chờ đợi phản ứng của cơ thể người bệnh, đồng thời dùng tay nhẹ nhàng xoa bóp các huyệt đạo trên ngực và cánh tay để kích thích tuần hoàn máu.
Thời gian trôi qua chậm chạp, và mọi ánh mắt đều dồn về phía người bệnh. Cuối cùng, sau một vài phút, nhịp thở của bệnh nhân trở nên đều đặn hơn, sắc mặt cũng dần hồi phục. Một tia hy vọng lóe lên trong mắt mọi người, nhưng Lý Thanh Minh vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc.
“Đây chỉ là bước đầu. Chúng ta cần phải duy trì điều trị liên tục và kết hợp với các phương pháp khác,” ông nói với các ngự y, đồng thời dặn dò kỹ càng về liều lượng và cách sử dụng thảo dược.
Một trong các ngự y, Lão Ngô, người có kinh nghiệm lâu năm, tiến đến gần Lý Thanh Minh. Ông cung kính nói: “Thần y Lý, ta đã chứng kiến rất nhiều trường hợp khó khăn, nhưng chưa bao giờ gặp một căn bệnh đáng sợ như thế này. Ngài có nghĩ rằng nó liên quan đến dịch khí độc từ phương xa hay không?”
Lý Thanh Minh lắc đầu: “Còn quá sớm để kết luận. Ta cần thêm thời gian để nghiên cứu kỹ hơn. Căn bệnh này có thể là kết quả của nhiều yếu tố khác nhau. Nhưng ta tin rằng việc sử dụng thảo dược kết hợp với kỹ thuật massage sẽ giúp ích rất nhiều.”
Trong lúc đó, Ngọc Trân nhìn Lý Thanh Minh với sự ngưỡng mộ: “Ngài thật sự là người cứu rỗi cho những bệnh nhân này. Chúng tôi đều đặt hy vọng vào ngài.”
Lý Thanh Minh mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng ông biết rõ rằng con đường phía trước còn rất nhiều thử thách. Căn bệnh này không chỉ đòi hỏi sự tinh thông về y thuật mà còn cần đến sự kiên nhẫn và lòng dũng cảm để đối mặt với những điều chưa biết.
“Ta sẽ làm hết sức mình. Nhưng điều quan trọng nhất là mọi người phải giữ vững niềm tin, không chỉ vào ta mà còn vào chính bản thân mình,” ông nói, giọng nói đầy sự khích lệ.
Ngày hôm đó, Lý Thanh Minh không nghỉ ngơi. Ông tiếp tục điều chế thảo dược, kiểm tra các bệnh nhân, và hướng dẫn các ngự y về cách điều trị. Ánh sáng từ ngọn đèn dầu le lói trong phòng, soi rõ bóng dáng của vị thần y không ngừng nghỉ vì sự sống của những con người đang nằm trên giường bệnh. Và như vậy, cuộc chiến của Lý Thanh Minh với căn bệnh lạ chính thức bắt đầu, mở ra một hành trình đầy gian nan và hy vọng.