Thần Y Và Bệnh Dị Ứng - Chương 3
Chương 3: Bắt đầu hành trình thanh lọc cơ thể
Thiên Long và giáo sư Minh ngồi đối diện nhau trong phòng nghiên cứu, giữa hàng loạt sách vở và thiết bị hiện đại. Thiên Long mở ra cuốn sách ghi chép của mình, những trang giấy vàng úa chứa đầy những kiến thức y học cổ truyền mà ông đã tích lũy qua hàng chục năm. Giáo sư Minh chăm chú lắng nghe, đôi mắt sáng lên sự hứng thú.
“Trong thời đại của ta,” Thiên Long bắt đầu, “cơ thể con người thường được coi như một hệ thống cân bằng giữa các yếu tố âm dương. Khi có sự mất cân bằng, cơ thể sẽ phản ứng bằng các triệu chứng khác nhau, bao gồm cả dị ứng. Ta đã áp dụng nhiều phương pháp để khôi phục lại sự cân bằng này, và một trong số đó là phương pháp thanh lọc cơ thể.”
Giáo sư Minh gật đầu, ghi chép lại từng lời Thiên Long nói. Ông hỏi:
“Vậy thầy Thiên Long, phương pháp thanh lọc cơ thể cụ thể là gì? Và làm thế nào để nó có thể giúp chúng ta trong việc điều trị dị ứng?”
Thiên Long trầm ngâm một lát trước khi trả lời. Ông giải thích:
“Phương pháp thanh lọc cơ thể bao gồm ba bước chính: giải độc, xông hơi, và tăng cường sức đề kháng. Giải độc là quá trình loại bỏ các chất độc hại tích tụ trong cơ thể thông qua việc sử dụng các loại thảo dược có tính chất thanh lọc. Xông hơi giúp làm sạch lỗ chân lông và thải các chất độc qua đường mồ hôi. Cuối cùng, tăng cường sức đề kháng bằng các bài thuốc bổ trợ, giúp cơ thể đủ mạnh để đối phó với các tác nhân gây hại từ bên ngoài.”
Giáo sư Minh suy nghĩ một lát, rồi ông hỏi:
“Chúng ta có thể thử nghiệm phương pháp này trên một số bệnh nhân được không? Nếu có thể, tôi sẽ sắp xếp để thầy Thiên Long gặp gỡ một số bệnh nhân bị dị ứng nặng nhất. Có thể kết hợp với các phương pháp hiện đại để quan sát hiệu quả.”
Thiên Long gật đầu đồng ý, không chút do dự.
“Ta sẵn sàng thử nghiệm. Nhưng điều quan trọng là phải kiên nhẫn. Phương pháp này không mang lại hiệu quả ngay lập tức, mà yêu cầu thời gian để cơ thể hồi phục và thích nghi.”
Giáo sư Minh mỉm cười:
“Tôi hiểu, thầy Thiên Long. Chúng tôi sẽ làm mọi cách để hỗ trợ ông trong quá trình này.”
Ngày hôm sau, Thiên Long được dẫn đến một khu vực điều trị đặc biệt trong bệnh viện, nơi mà các bệnh nhân dị ứng nặng được chăm sóc. Ông bước vào một căn phòng trắng xóa, nơi một người phụ nữ trung niên đang nằm trên giường bệnh, khuôn mặt nhợt nhạt và đôi mắt thâm quầng.
Giáo sư Minh giới thiệu:
“Đây là bà Lan, một trong những bệnh nhân dị ứng nặng nhất mà chúng tôi từng gặp. Bà ấy bị dị ứng với gần như mọi thứ, từ thức ăn, không khí cho đến các hóa chất trong môi trường. Các bác sĩ hiện đại đã làm mọi thứ có thể, nhưng tình trạng của bà ấy vẫn không cải thiện.”
Thiên Long tiến lại gần giường bệnh, ngồi xuống cạnh bà Lan. Ông nhẹ nhàng nắm lấy tay bà, cảm nhận nhịp đập yếu ớt dưới làn da lạnh lẽo.
“Bà có cảm thấy đau ở đâu không?” Thiên Long hỏi bằng giọng điệu dịu dàng, mặc dù biết rằng bà Lan không thể hiểu tiếng cổ Chu. Tuy nhiên, ánh mắt của ông nói lên tất cả – một sự quan tâm chân thành và hy vọng mang lại sự bình yên cho bà.
Giáo sư Minh dịch lại câu hỏi của Thiên Long, và bà Lan khẽ gật đầu, giọng nói yếu ớt:
“Tôi cảm thấy như lửa đốt trong lồng ngực, ngứa ngáy khắp người, và lúc nào cũng như sắp ngạt thở. Tôi đã uống thuốc, nhưng chẳng đỡ được là bao.”
Thiên Long lắng nghe, rồi ông lấy ra từ túi áo một gói thảo dược nhỏ, được buộc chặt bằng một sợi dây. Ông mở gói ra, cho thấy bên trong là một hỗn hợp lá cây khô, rễ cây và vài thứ thảo mộc khác mà giáo sư Minh chưa từng thấy.
“Đây là bài thuốc giải độc cơ thể, giúp loại bỏ các chất độc hại trong máu và cơ quan nội tạng,” Thiên Long giải thích. “Nó sẽ làm giảm bớt áp lực lên cơ thể, giúp cơ thể bà ấy hồi phục dần dần.”
Giáo sư Minh quan sát với sự tò mò xen lẫn kính trọng. Ông đưa thuốc cho một y tá đứng gần đó để chuẩn bị.
“Thầy Thiên Long, liệu có cần phải kết hợp với phương pháp xông hơi mà ông đã nói không?” giáo sư Minh hỏi.
Thiên Long gật đầu:
“Đúng vậy. Sau khi dùng thuốc giải độc, chúng ta sẽ tiến hành xông hơi bằng lá cây có tính chất làm mát và kháng viêm. Điều này sẽ giúp cơ thể thải độc qua đường mồ hôi, làm sạch lỗ chân lông và giúp da dễ thở hơn.”
Khi thuốc được pha chế và mang lại, Thiên Long cẩn thận giúp bà Lan uống từng ngụm nhỏ. Sau đó, họ bắt đầu chuẩn bị cho buổi xông hơi. Một phòng xông hơi đặc biệt được thiết lập, với các loại thảo mộc được đun sôi trong nước, tỏa ra hơi nóng nhẹ nhàng.
Bà Lan được đưa vào phòng xông, hơi nóng bao phủ xung quanh bà. Thiên Long đứng ngoài, quan sát và kiểm tra tình trạng của bà liên tục. Sau khoảng 30 phút, bà Lan được đưa ra ngoài, khuôn mặt bà đã hồng hào hơn, hơi thở dường như cũng dễ chịu hơn.
“Chúng ta sẽ tiếp tục liệu trình này trong vài ngày tới,” Thiên Long nói với giáo sư Minh. “Nếu mọi thứ diễn ra đúng như dự đoán, bà ấy sẽ bắt đầu thấy khá hơn.”
Giáo sư Minh mỉm cười, đầy hy vọng:
“Tôi rất mong chờ kết quả. Nếu phương pháp này thành công, nó sẽ mở ra một hướng đi mới trong việc điều trị dị ứng mà chúng tôi chưa từng nghĩ đến.”
Thiên Long gật đầu, ánh mắt quyết tâm. Ông biết rằng hành trình này mới chỉ bắt đầu, và còn nhiều thử thách đang chờ đón. Nhưng với kiến thức y học cổ truyền và sự hợp tác từ y học hiện đại, ông tin rằng họ có thể tìm ra cách chữa trị cho những bệnh nhân như bà Lan – những người đang phải chịu đựng sự khổ đau từ những căn bệnh mà thế giới hiện đại vẫn chưa thể giải quyết.