Thần Y Và Bệnh Dịch Toàn Cầu - Chương 1
Chương 1: Sự xuất hiện bất ngờ
Bên trong ngôi nhà tranh đơn sơ tại một ngôi làng nhỏ thuộc thời nhà Nguyên, Lý Trường An, một thầy thuốc danh tiếng, đang tập trung điều chế một bài thuốc phức tạp. Bên ngoài, trời mưa lất phất, cơn gió nhẹ làm cho không khí thêm phần ảm đạm.
“Cậu bé này mắc phải chứng bệnh kỳ lạ,” Lý Trường An lẩm bẩm, tay không ngừng nghiền nát các thảo dược quý. “Không phải là phong hàn, cũng không phải dịch khí… Rất lạ lùng.”
Trên chiếc giường gần đó, một cậu bé nằm thiêm thiếp, mặt mày tái nhợt, thở khó nhọc. Bà mẹ cậu bé, nước mắt lưng tròng, nắm chặt tay con mình, vừa nhìn thầy thuốc với hy vọng vừa đầy lo lắng.
“Thầy thuốc Lý, liệu con tôi có qua khỏi không?” bà mẹ run rẩy hỏi.
Lý Trường An khẽ gật đầu, giọng trầm tĩnh: “Yên tâm, ta đã đối mặt với nhiều loại bệnh tật, ta sẽ không để cậu bé này chịu khổ đâu.”
Ông tiếp tục đổ các thành phần thuốc vào trong một cái nồi đất, đun sôi trên bếp lửa. Hơi thuốc bốc lên nghi ngút, mùi thơm thảo mộc lan tỏa khắp gian nhà.
Bỗng nhiên, tiếng gió bên ngoài trở nên dữ dội hơn. Cả căn nhà bắt đầu rung chuyển như thể bị cuốn vào một cơn bão lớn. Lý Trường An ngừng tay, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, gió lốc đập mạnh vào cánh cửa gỗ cũ kỹ.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Ông đứng dậy, bước nhanh ra ngoài.
Khi vừa bước chân ra khỏi cửa, một cơn lốc xoáy bất ngờ xuất hiện ngay giữa sân. Cơn lốc xoáy cuốn hết mọi thứ lên không trung, cây cối, cát bụi, tất cả đều bị hút vào một điểm giữa trời.
“Thật là một điều kỳ dị!” Lý Trường An kinh ngạc, cố gắng giữ thăng bằng trước sức gió mạnh. Ông định quay trở vào nhà thì cảm thấy một sức hút mạnh mẽ từ cơn lốc, kéo ông về phía trung tâm của nó.
“Không thể nào!” Ông cố gắng chống cự nhưng vô ích. Toàn thân Lý Trường An bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất và bị cuốn vào trong cơn lốc xoáy. Trước mắt ông, mọi thứ trở nên mờ ảo, như thể ông đang bị cuốn vào một dòng chảy vô tận của không gian và thời gian.
“Ta đang ở đâu đây?” Ông lẩm bẩm khi cảm giác mặt đất dưới chân dần trở lại, cơn lốc biến mất, thay vào đó là một không gian hoàn toàn khác.
Khi Lý Trường An mở mắt ra, ông thấy mình đang đứng giữa một con đường rộng lớn, bao quanh bởi những công trình kiến trúc cao vút lên trời. Ông nhìn xung quanh, mắt đầy kinh ngạc và bối rối. Người dân mặc trang phục kỳ lạ, những chiếc xe kim loại di chuyển nhanh chóng mà không cần ngựa kéo.
“Đây là nơi nào? Phải chăng ta đã bị đưa đến cõi tiên?” Lý Trường An tự hỏi, không thể nào hiểu được những gì đang diễn ra.
Một người phụ nữ trẻ, tay cầm chiếc điện thoại, vội vã chạy ngang qua, không chú ý đến thầy thuốc đang đứng đó.
“Thưa cô nương!” Lý Trường An gọi với theo, giọng đầy lo lắng. “Cho hỏi đây là đâu?”
Người phụ nữ dừng lại, quay đầu nhìn ông. Cô nhìn chằm chằm vào Lý Trường An, mắt mở to đầy ngạc nhiên. “Ông… ông mặc đồ kỳ quặc thế này sao? Đây là… trung tâm thành phố!”
“Trung tâm… thành phố?” Lý Trường An nhắc lại, hoàn toàn không hiểu được từ ngữ lạ lùng này. “Ta phải làm gì đây…?” Ông thở dài, lòng tràn đầy lo lắng và bất định.
Người phụ nữ, mặc dù bất ngờ trước trang phục và cách nói chuyện của ông, cũng không thể bỏ mặc một người lớn tuổi lạc lối giữa phố xá hiện đại. “Ông cần giúp đỡ gì không? Tôi có thể gọi taxi giúp ông…”
“Taxi?” Lý Trường An lắc đầu. “Ta không hiểu, nhưng nếu cô có thể dẫn ta đến một nơi yên tĩnh để ta suy nghĩ… Ta rất biết ơn.”
Người phụ nữ gật đầu, dẫn Lý Trường An đến một quán cà phê gần đó. Khi ông ngồi xuống, xung quanh là những tiếng động lạ lẫm, mùi hương cà phê lạ kỳ và những âm thanh công nghệ mà ông chưa từng biết đến.
Ngồi xuống, ông nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi dòng người và xe cộ không ngừng di chuyển. “Rốt cuộc ta đã đi đến đâu rồi?” Ông tự hỏi, lòng ngổn ngang những câu hỏi không lời giải đáp.
Câu chuyện tiếp tục mở ra với sự bối rối và nỗ lực của Lý Trường An trong việc tìm hiểu thế giới mới mà ông bị đưa đến. Liệu ông có thể sử dụng những kiến thức y học cổ truyền của mình để giúp đỡ nhân loại trong thời đại hiện đại này?