Thần Y Và Bệnh Dịch Toàn Cầu - Chương 10
Chương 10: Quay về và di sản
Một thời gian sau, cuộc chiến chống lại đại dịch đã dần đi đến hồi kết. Nhờ vào nỗ lực không ngừng nghỉ của Lý Trường An, Linh, thầy Lâm và đội ngũ y bác sĩ, tình hình bệnh dịch đã được kiểm soát. Phác đồ điều trị kết hợp giữa y học cổ truyền và y học hiện đại đã chứng minh được hiệu quả, cứu sống hàng ngàn người trên khắp thế giới.
Tại bệnh viện, không khí đã bớt căng thẳng hơn trước. Những tiếng thở dài nhẹ nhõm, những nụ cười bắt đầu xuất hiện trở lại trên khuôn mặt của các bác sĩ, y tá và bệnh nhân. Dù vẫn còn những trường hợp khó khăn, nhưng hy vọng đã được thắp sáng và lan tỏa khắp nơi.
Một buổi sáng, khi Lý Trường An đang chuẩn bị cho một ngày làm việc mới, Linh bước vào phòng thí nghiệm với một nét mặt lạ thường. “Ông Lý,” cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng có chút bối rối. “Có một người muốn gặp ông.”
Lý Trường An ngạc nhiên nhưng cũng gật đầu, theo Linh bước ra ngoài. Họ đi qua hành lang bệnh viện, nơi các bệnh nhân và nhân viên y tế chào hỏi ông với sự kính trọng và biết ơn. Khi đến một căn phòng nhỏ, Linh mở cửa, và Lý Trường An thấy một người đàn ông trung niên đứng đợi bên trong.
Người đàn ông có vẻ ngoài uy nghiêm, với bộ trang phục khác lạ so với trang phục hiện đại. Trên tay ông là một chiếc hộp gỗ cổ xưa, được chạm khắc tinh xảo. Ánh mắt ông ánh lên sự thông thái và nghiêm nghị.
“Thầy thuốc Lý Trường An,” người đàn ông cất lời, giọng nói trầm ấm và mạnh mẽ. “Tôi là người đưa tin từ triều đình nhà Nguyên. Thời gian của ông ở đây đã hết, và bệ hạ đang chờ đợi ông trở về.”
Lý Trường An lặng người. Ông nhận ra rằng cuối cùng, thời khắc để quay trở lại thời đại của mình đã đến. “Ta đã làm được gì?” ông tự hỏi, mắt nhìn chiếc hộp gỗ trong tay người đàn ông. “Phải chăng đây là kết thúc?”
Người đàn ông mở chiếc hộp, bên trong là một cuốn sách cũ kỹ và một lá thư. “Bệ hạ đã ban cho ông lệnh trở về, và cuốn sách này chứa đựng những kiến thức mà ông đã học được ở thời đại này. Ông có thể mang theo nó khi trở lại quá khứ.”
Linh, đứng cạnh bên, nhìn Lý Trường An với đôi mắt rưng rưng. “Ông Lý… ông thực sự sẽ trở về sao?”
Lý Trường An quay sang Linh, nắm lấy tay cô. “Ta đã hoàn thành nhiệm vụ của mình ở đây. Nhưng ta sẽ không bao giờ quên những gì đã trải qua và những con người mà ta đã gặp. Tất cả đều đã trở thành một phần trong cuộc đời ta.”
Linh cắn môi, cố giữ cho giọng không run rẩy. “Cảm ơn ông, Lý Trường An. Ông đã cứu sống rất nhiều người, và di sản của ông sẽ còn mãi.”
Người đưa tin cúi đầu chào, rồi mở ra một cánh cửa dẫn đến một vùng ánh sáng chói lóa. “Thầy thuốc Lý, xin mời.”
Lý Trường An bước vào luồng ánh sáng, cảm giác như thời gian và không gian một lần nữa biến đổi quanh mình. Ông không quay đầu lại, nhưng trong lòng ông là những kỷ niệm và niềm tin mà ông đã mang theo từ thời hiện đại.
Khi tỉnh lại, Lý Trường An thấy mình đang đứng giữa làng quê quen thuộc của thời nhà Nguyên. Mọi thứ dường như không thay đổi, nhưng ông cảm nhận được một sự khác biệt trong lòng mình. Cuốn sách mà ông mang theo từ thời hiện đại vẫn nằm trong tay, như một biểu tượng cho những kiến thức và trải nghiệm mà ông đã có.
Lý Trường An trở về nhà, nơi mà người dân trong làng vẫn đợi ông với niềm tin tưởng tuyệt đối. Ông tiếp tục công việc chữa bệnh của mình, nhưng giờ đây, ông mang trong mình những kiến thức mới mẻ và sâu rộng hơn. Ông kết hợp y học cổ truyền với những hiểu biết hiện đại, tạo ra những phương pháp chữa trị hiệu quả hơn cho người dân.
Năm tháng trôi qua, danh tiếng của Lý Trường An lan rộng khắp nơi. Những phương pháp chữa bệnh của ông được ghi chép lại và truyền dạy cho thế hệ sau, trở thành một di sản quý báu cho y học cả ở hiện tại lẫn tương lai.
Câu chuyện về Lý Trường An kết thúc ở đây, nhưng di sản của ông vẫn sống mãi. Ông đã vượt qua thời gian và không gian để mang lại sự sống và hy vọng cho nhân loại. Và dù đã quay trở về thời đại của mình, ông đã để lại một dấu ấn không thể phai mờ trong lịch sử, một câu chuyện về lòng dũng cảm, sự kiên trì và niềm tin vào sức mạnh của y học.
Trong trái tim của những người mà ông đã cứu sống, Lý Trường An không chỉ là một thầy thuốc, mà còn là một huyền thoại, một biểu tượng của sự kết nối giữa quá khứ và tương lai, giữa y học cổ truyền và y học hiện đại, giữa lòng nhân ái và tri thức vô biên.