Thần Y Và Bệnh Dịch Toàn Cầu - Chương 4
Chương 4: Ánh sáng từ quá khứ
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Linh và Lý Trường An ngồi xuống một công viên nhỏ gần đó. Cả hai đều chìm trong suy nghĩ, cố gắng tìm ra cách để tiến hành kế hoạch của mình.
“Ông Lý,” Linh lên tiếng, phá vỡ sự im lặng. “Loại thảo dược mà ông nhắc đến, ông có nhớ tên gọi hay hình dạng của nó không?”
Lý Trường An nhíu mày, cố gắng lục lọi ký ức của mình. “Ta nhớ… loại thảo dược đó có tên là ‘Thiên Môn Đông,’ một loại cây leo với lá nhỏ và thân mảnh. Nó thường được tìm thấy ở những vùng núi cao, nơi khí hậu mát mẻ.”
Linh nhanh chóng lấy điện thoại ra, tìm kiếm thông tin. “Thiên Môn Đông… Đúng rồi, đây là một loại thảo dược được sử dụng trong y học cổ truyền, nhưng không phổ biến lắm trong y học hiện đại.”
Lý Trường An gật đầu. “Ta đã sử dụng nó để điều trị các bệnh liên quan đến phổi và hệ hô hấp. Tuy không phải là thuốc tiên, nhưng nó có thể giúp giảm triệu chứng và tăng cường sức đề kháng.”
“Chúng ta cần tìm cách để lấy được loại thảo dược này,” Linh nói, giọng đầy quyết tâm. “Nhưng tôi không chắc liệu chúng ta có thể tìm thấy nó ở đâu trong thành phố này.”
Lý Trường An suy nghĩ một lúc. “Nếu nó còn tồn tại trong thời đại này, ta tin rằng các nhà thuốc cổ truyền hoặc những người chuyên về thảo dược có thể biết cách tìm ra nó. Chúng ta cần tìm một người có kiến thức sâu rộng về dược liệu.”
Linh suy nghĩ một lúc, rồi chợt nhớ ra điều gì đó. “Tôi nhớ có một thầy thuốc cổ truyền rất nổi tiếng ở đây, ông ấy chuyên về các loại thảo dược hiếm. Chúng ta có thể đến gặp ông ấy để hỏi thăm.”
“Vậy thì không nên chần chừ nữa,” Lý Trường An đáp, ánh mắt đầy hy vọng.
Linh đưa Lý Trường An đến một cửa hàng thuốc cổ truyền nằm sâu trong một con phố nhỏ, khuất sau những tòa nhà hiện đại. Cửa hàng mang một vẻ ngoài cổ kính, với mùi hương thảo mộc tràn ngập trong không khí.
Một người đàn ông lớn tuổi, dáng vẻ điềm đạm, đang bận rộn với những chiếc lọ chứa đầy các loại thảo dược khác nhau. Khi thấy Linh và Lý Trường An bước vào, ông ngẩng đầu lên, mỉm cười thân thiện.
“Chào cô Linh, cô đến tìm gì hôm nay?” ông hỏi, giọng trầm ấm.
“Chào thầy Lâm,” Linh đáp lại. “Cháu đến đây để nhờ thầy giúp một chuyện quan trọng. Đây là thầy thuốc Lý Trường An, ông ấy đang tìm một loại thảo dược cổ, gọi là Thiên Môn Đông.”
Thầy Lâm nhìn Lý Trường An một lúc, ánh mắt đầy sự tò mò nhưng cũng đầy tôn trọng. “Thiên Môn Đông… một loại thảo dược rất đặc biệt, không dễ tìm thấy trong thời đại này. Nó thường mọc ở những vùng núi cao và khó tiếp cận.”
“Thầy có biết nơi nào có thể tìm được nó không?” Lý Trường An hỏi, giọng khẩn thiết.
Thầy Lâm suy nghĩ một lúc, rồi nói. “Có một ngôi làng cổ nằm sâu trong vùng núi phía bắc, nơi người dân vẫn giữ truyền thống sử dụng thảo dược để chữa bệnh. Ta đã nghe nói rằng Thiên Môn Đông vẫn được trồng và sử dụng ở đó. Nhưng đường đến đó không dễ dàng, và khí hậu rất khắc nghiệt.”
Linh và Lý Trường An nhìn nhau, không chút do dự. “Chúng tôi sẽ đi,” Linh nói chắc nịch. “Nếu có thể tìm được Thiên Môn Đông, chúng ta có thể cứu được nhiều người.”
Thầy Lâm gật đầu, tỏ vẻ kính phục trước quyết tâm của họ. “Nếu các vị đã quyết tâm, ta sẽ giúp chuẩn bị hành lý và chỉ dẫn đường đi. Nhưng hãy cẩn thận, đường núi rất nguy hiểm, và thời tiết có thể thay đổi bất ngờ.”
Lý Trường An cảm ơn thầy Lâm từ đáy lòng. “Cảm ơn thầy Lâm, sự giúp đỡ của thầy vô cùng quý giá. Ta sẽ cố gắng hết sức để tìm ra loại thảo dược này và giúp nhân loại vượt qua đại dịch.”
Ngày hôm sau, Lý Trường An và Linh bắt đầu cuộc hành trình đến ngôi làng cổ. Họ phải vượt qua nhiều khó khăn trên đường đi, từ những con đường núi dốc đứng, thời tiết lạnh giá, đến những cơn mưa bất ngờ.
Dù vậy, quyết tâm của họ không hề suy giảm. Lý Trường An biết rằng Thiên Môn Đông có thể là chìa khóa giúp ông tìm ra cách chữa trị căn bệnh quái ác này, và ông không thể để bất kỳ trở ngại nào ngăn cản mình.
Khi họ đến được ngôi làng cổ, họ gặp những người dân hiền lành và chất phác, những người vẫn gìn giữ những truyền thống y học cổ truyền từ hàng trăm năm nay. Sau khi nghe về mục đích của họ, trưởng làng đồng ý giúp đỡ, dẫn họ đến khu vực trồng Thiên Môn Đông.
Nhìn thấy loại thảo dược quen thuộc, Lý Trường An cảm thấy như đã tìm được ánh sáng trong bóng tối. Ông biết rằng đây chính là hy vọng cuối cùng để cứu lấy nhân loại khỏi thảm họa đang diễn ra.
Câu chuyện tiếp tục khi Lý Trường An và Linh mang theo Thiên Môn Đông trở về thành phố, chuẩn bị cho thử nghiệm đầu tiên trong việc điều trị căn bệnh nguy hiểm đang đe dọa thế giới.