Thần Y và Cuộc Chiến Chống Tham Nhũng - Chương 2
Chương 2: Hành Trình Của Thần Y
Trong ánh bình minh, khi những tia nắng đầu tiên của ngày mới len lỏi qua rừng cây, đoàn người do Thần Y dẫn đầu bắt đầu hành trình lên đỉnh núi. Con đường dốc và đầy đá sỏi, nhưng sự quyết tâm trong mắt mọi người không hề suy giảm. Họ biết rằng việc cứu Trương Công không chỉ là cứu một con người, mà còn là cứu cả ngôi làng khỏi tay những kẻ tham nhũng.
Anh Nam: “Thần Y, ngài có chắc chúng ta sẽ tìm thấy thảo dược trên đỉnh núi không?”
Thần Y: “Ta đã từng lên đây trước kia và biết rõ nơi có thảo dược. Tuy nhiên, chúng ta phải cẩn thận vì đường đi rất hiểm trở.”
Họ tiếp tục leo lên, vượt qua những con đường hẹp và những tảng đá lớn. Những cánh rừng dày đặc với tiếng chim hót và tiếng lá rì rào như nhắc nhở họ về sự sống động và hi vọng của thiên nhiên. Thần Y đi đầu, dẫn dắt đoàn người qua từng đoạn đường khó khăn.
Khi mặt trời lên cao, họ dừng lại nghỉ ngơi bên một dòng suối nhỏ. Thần Y lấy trong túi ra một số bình nước và chia cho mọi người.
Chị Hoa: “Thần Y, ngài đã sống trên núi bao lâu rồi?”
Thần Y: “Ta đã ở đây gần hai mươi năm. Cuộc sống bình yên và thanh tịnh nơi này giúp ta tập trung nghiên cứu và chữa bệnh cho người dân.”
Ông Hùng: “Chúng tôi rất biết ơn ngài đã xuống núi để giúp đỡ chúng tôi. Trương Công là người rất quan trọng đối với ngôi làng.”
Thần Y: “Ta hiểu. Sự công bằng và chính trực của ông ấy là điều cần thiết cho mọi cộng đồng.”
Sau khi nghỉ ngơi, họ tiếp tục hành trình. Khi đến gần đỉnh núi, không khí trở nên mát lạnh và thoáng đãng. Cảnh vật xung quanh thay đổi, những loài cây cỏ hiếm bắt đầu xuất hiện. Thần Y dừng lại và chỉ vào một loài cây có lá màu xanh thẫm với những hoa nhỏ màu trắng.
Thần Y: “Đây rồi, loại thảo dược mà chúng ta cần. Hãy cẩn thận hái từng lá một, đừng làm tổn thương rễ cây.”
Mọi người bắt đầu hái thảo dược dưới sự hướng dẫn của Thần Y. Họ làm việc chăm chỉ, từng động tác đều rất cẩn thận. Thần Y kiểm tra từng lá thảo dược để đảm bảo chúng không bị hỏng.
Chị Hoa: “Chúng ta có đủ thảo dược chưa, Thần Y?”
Thần Y: “Đủ rồi. Chúng ta cần trở về ngay để chế thuốc giải.”
Đoàn người nhanh chóng quay trở lại làng. Trên đường đi xuống, họ cố gắng di chuyển nhanh nhất có thể mà không gây tổn hại đến thảo dược. Khi họ về đến làng, mặt trời đã lặn, nhưng ngọn lửa hi vọng vẫn bùng cháy trong lòng mọi người.
Thần Y: “Ta cần thời gian để chế thuốc giải. Các ngươi hãy giữ yên lặng và để ta làm việc.”
Thần Y đóng cửa phòng, bắt đầu quá trình chế thuốc giải độc. Ông nghiền nát thảo dược, kết hợp chúng với một số nguyên liệu khác mà ông mang theo. Dân làng chờ đợi bên ngoài, lòng họ đầy lo lắng nhưng cũng đầy hi vọng.
Sau vài giờ làm việc không ngừng nghỉ, Thần Y bước ra khỏi phòng với một chén thuốc giải trong tay.
Thần Y: “Đây là thuốc giải. Hãy mang đến cho Trương Công ngay lập tức.”
Anh Nam cẩn thận mang chén thuốc đến cho Trương Công, giúp ông uống từng ngụm nhỏ. Mọi người xung quanh chờ đợi với hơi thở ngưng đọng.
Một lúc sau, Trương Công mở mắt và nhìn mọi người với ánh mắt mệt mỏi nhưng đầy hi vọng.
Trương Công: “Cảm ơn mọi người. Cảm ơn Thần Y.”
Cả làng vui mừng khôn xiết. Họ biết rằng Trương Công đã vượt qua cơn nguy kịch, và giờ đây họ phải chuẩn bị để vạch trần âm mưu tham nhũng của những kẻ đứng sau vụ đầu độc này. Cuộc chiến chống lại cái ác và bảo vệ sự công bằng vừa mới bắt đầu.