Thần Y Và Cuộc Khủng Hoảng Y Tế - Chương 1
Chương 1: Lời gọi từ quá khứ
Lý An, một vị thần y nổi tiếng dưới triều đại nhà Đường, sống trong một ngôi làng nhỏ gần thành Trường An. Ông được dân làng kính trọng không chỉ vì tài năng chữa bệnh, mà còn bởi tấm lòng nhân từ và hiểu biết sâu rộng về thảo dược. Lý An đã dành cả cuộc đời mình để nghiên cứu các loại thảo mộc, tìm ra những bài thuốc giúp cứu sống biết bao người.
Một buổi sáng mùa thu, khi những làn gió nhẹ thổi qua rừng tre bên ngoài làng, Lý An quyết định đi sâu vào khu rừng để tìm một loại thảo dược hiếm có tên là “Nguyệt Minh Hoa”. Loại hoa này chỉ nở vào những đêm trăng sáng và được cho là có khả năng chữa lành những căn bệnh mà y học đương thời không thể chữa trị.
Ông vừa đi vừa nói thầm với mình: “Nếu tìm được Nguyệt Minh Hoa, ta sẽ có thể chế ra bài thuốc cứu mạng cho hàng ngàn người bị bệnh phong.” Ánh mắt của ông ánh lên sự quyết tâm, và bước chân ông trở nên nhanh hơn.
Khi đi sâu vào rừng, Lý An cảm nhận được không khí lạnh lẽo và âm u dần bao phủ. Những tán cây cao lớn tạo nên một mái vòm tối tăm, chỉ có những tia sáng lẻ loi xuyên qua kẽ lá. Tiếng chim rừng thỉnh thoảng vọng lại, khiến không gian thêm phần huyền bí.
“Chắc hẳn Nguyệt Minh Hoa phải ở đâu đó quanh đây,” Lý An tự nhủ, đôi mắt già nua nhưng tinh tường của ông đảo khắp xung quanh để tìm kiếm.
Khi ông tiến sâu hơn vào rừng, đột nhiên một cơn gió mạnh thổi qua, làm rung chuyển cả khu rừng. Lá cây rụng xuống ào ạt như một cơn mưa xanh. Lý An khựng lại, lắng nghe những âm thanh kỳ lạ đang vọng tới từ phía trước.
“Bất thường quá,” ông thầm nghĩ, lòng bắt đầu dâng lên một cảm giác lo lắng. Ông bước chậm hơn, cẩn trọng hơn, mỗi bước đi đều lắng nghe tiếng động xung quanh.
Bất chợt, cơn gió trở nên mạnh hơn, và từ dưới chân ông, mặt đất bắt đầu rung chuyển. Lý An ngã về phía sau, tay cố bám vào một cây gần đó, nhưng vô ích. Một cơn lốc xoáy bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt ông, kéo ông vào vòng xoáy đầy sức mạnh.
Lý An chỉ kịp hét lên: “Chuyện gì đang xảy ra?” trước khi bị cuốn vào giữa cơn lốc.
Cơn lốc cuốn ông đi một cách dữ dội, khiến ông cảm thấy như mình đang rơi xuống một vực thẳm không đáy. Xung quanh chỉ là những hình ảnh mờ ảo, như thể cả không gian và thời gian đang bị xáo trộn. Ông cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng, mọi thứ như xoay chuyển liên tục, không có điểm dừng.
Sau một hồi, cơn lốc đột ngột dừng lại. Lý An rơi xuống mặt đất, người mệt mỏi và choáng váng. Ông cố mở mắt, nhưng cảnh vật trước mặt hoàn toàn khác lạ. Thay vì khu rừng rậm, ông thấy mình đang nằm giữa một con đường rộng lớn, với những tòa nhà cao chọc trời bao quanh.
“Cái gì… Đây là đâu?” Lý An thầm nghĩ, cố gắng đứng dậy, nhưng đôi chân ông như không còn đủ sức. Xung quanh ông, những cỗ xe lạ lùng chạy qua chạy lại với tốc độ kinh hồn, phát ra những âm thanh rít gào. Những người mặc trang phục kỳ quặc vội vã đi qua, không ai để ý đến ông.
Lý An đứng lên một cách khó khăn, ánh mắt của ông nhìn quanh một cách bối rối. Những tòa nhà cao vút, đường xá rộng lớn, và những cỗ xe chạy nhanh như gió – tất cả đều là những điều mà ông chưa từng thấy trong cuộc đời mình. Ông bước lùi lại, cố tìm hiểu tình hình nhưng càng nhìn, ông càng không thể tin vào mắt mình.
“Bị lạc vào cõi mộng rồi sao?” Ông tự hỏi, tay run run vuốt nhẹ lên bộ râu trắng của mình. “Đây không phải là Trường An… đây là đâu?”
Lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi mặc trang phục hiện đại bước đến, nhìn ông với ánh mắt ngạc nhiên.
“Cụ ơi, cụ có sao không?” Người đàn ông hỏi bằng tiếng Trung nhưng âm giọng khác lạ.
Lý An nhìn người đàn ông với vẻ ngạc nhiên không kém: “Ngươi… ngươi nói gì? Đây là đâu? Tại sao mọi thứ lại kỳ lạ như vậy?”
Người đàn ông trẻ không khỏi ngạc nhiên trước cách ăn mặc và lời nói của Lý An. “Cụ ơi, đây là Bắc Kinh. Có phải cụ bị lạc đường không? Để cháu gọi người giúp cụ.”
“Bắc Kinh?” Lý An nhắc lại, lòng đầy bối rối. “Ta… ta không biết nơi này. Ta là Lý An, một thần y từ Trường An. Ta không hiểu tại sao lại ở đây…”
Người đàn ông trẻ không khỏi sửng sốt. “Cụ nói cụ từ Trường An… nhưng đó là thành phố từ thời nhà Đường cách đây hơn ngàn năm rồi mà!”
Lý An cảm thấy trời đất như quay cuồng khi nghe những lời đó. Ông lảo đảo, phải dựa vào vai người đàn ông trẻ để đứng vững. “Hơn ngàn năm… ta… ta đã du hành qua thời gian sao?”
Người đàn ông trẻ nhìn Lý An với vẻ thông cảm, nghĩ rằng cụ ông đang bị mất trí hoặc đang sốc vì điều gì đó. “Chắc cụ mệt rồi, để cháu đưa cụ về nhà nghỉ ngơi. Sau đó mình sẽ từ từ tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra, được không cụ?”
Lý An, vẫn chưa tin vào những gì mình nghe thấy, chỉ khẽ gật đầu. Trong lòng ông biết rằng, cuộc hành trình này còn đầy rẫy những bí ẩn cần được khám phá. Và bây giờ, giữa thế giới xa lạ này, ông sẽ phải tìm ra con đường để tồn tại và có thể trở về thời đại của mình.