Thần Y và Cuộc Phiêu Lưu Giải Cứu Dịch Bệnh - Chương 1
Chương 1: Tiếng Kêu Cứu Của Vùng Đất
Mặt trời chớm mọc trên đỉnh núi, chiếu những tia sáng đầu tiên xuống thảo nguyên xanh mướt dưới chân núi. Trên đỉnh núi, giữa rừng già bao phủ, một căn nhà gỗ nhỏ nằm tách biệt, bao quanh bởi những luống thảo dược xanh tươi. Đó là nơi ẩn cư của một vị thần y, người đã rời bỏ thế gian để tìm sự bình yên trong việc chăm sóc cây cỏ và thảo dược.
Thần y, với mái tóc bạc phơ và đôi mắt tinh anh, đang chăm chú chăm sóc cho những cây thảo dược quý hiếm trong vườn. Ông là người đã trải qua nhiều năm tháng lăn lộn với nhân gian, chữa trị không biết bao nhiêu người, nhưng đã quyết định rút lui khỏi cuộc sống ồn ào để tận hưởng sự yên tĩnh của thiên nhiên.
Đột nhiên, từ xa, tiếng chân người rầm rập vang lên, phá tan sự yên tĩnh của núi rừng. Thần y ngước mắt nhìn về phía lối đi dẫn lên núi, nơi mà một nhóm người, mệt mỏi và lo lắng, đang tiến dần lên. Họ là những người dân từ một ngôi làng dưới chân núi, nơi mà thần y đã từng nghe đến nhưng chưa bao giờ đặt chân tới.
Một người đàn ông trung niên, dáng vẻ phong trần nhưng mệt mỏi, tiến đến gần thần y. Ông ta cúi đầu chào, giọng nói khàn đặc vì kiệt sức:
“Thưa thần y, chúng tôi đến đây để cầu xin ngài. Làng chúng tôi đang bị dịch bệnh tàn phá, nhiều người đã chết, và không ai có thể chữa trị được. Chúng tôi nghe danh ngài là người duy nhất có thể giúp được.”
Thần y nhìn họ, đôi mắt ông lộ rõ sự trầm tư. Ông đã từ chối nhiều người trước đây, những người đến tìm ông để cầu xin sự giúp đỡ. Ông đã nghĩ rằng mình đã làm đủ, đã trải qua đủ những mất mát và đau thương. Nhưng lần này, có một điều gì đó khiến ông phải suy nghĩ.
“Ta đã rời bỏ thế gian, tìm kiếm sự bình yên cho bản thân. Tại sao các người lại tìm đến ta?” Thần y hỏi, giọng ông trầm ấm nhưng không giấu được sự nghi ngờ.
Người đàn ông tiếp tục van xin, đôi mắt ông ngấn lệ: “Thưa thần y, không chỉ có dịch bệnh, mà chúng tôi còn đang bị một thế lực hắc ám xâm lược. Chúng tấn công làng chúng tôi, gieo rắc nỗi kinh hoàng và chết chóc. Chúng tôi đã mất quá nhiều người rồi, và nếu không có ngài, cả làng sẽ bị hủy diệt.”
Một người phụ nữ khác, có lẽ là vợ của người đàn ông, bước tới với đứa con nhỏ trên tay. Đứa bé đang thở hổn hển, cơ thể nóng bừng vì sốt cao. Người phụ nữ quỳ xuống trước thần y, nước mắt chảy dài trên gò má:
“Xin ngài, hãy cứu lấy con trai tôi. Nó là tất cả những gì tôi còn lại trên đời này.”
Thần y cảm nhận được sự tuyệt vọng và nỗi đau của những người trước mặt. Dù ông đã cố gắng rời xa nhân gian, nhưng lòng trắc ẩn trong ông chưa bao giờ biến mất. Ông tiến lại gần người phụ nữ, nhẹ nhàng đặt tay lên trán đứa bé. Nhiệt độ nóng rực của cơn sốt khiến ông giật mình.
“Đứa bé này cần được chữa trị ngay lập tức,” thần y nói, giọng ông đã nhuốm màu quyết tâm. “Dẫn ta đến làng các người.”
Người dân vui mừng khôn xiết, họ đồng loạt quỳ xuống cảm tạ thần y. Ông không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ thu xếp đồ đạc cần thiết, mang theo những loại thảo dược quý giá và chuẩn bị cho cuộc hành trình xuống núi.
Trên đường đi, thần y bắt đầu quan sát những dấu hiệu bất thường. Cây cối khô héo, cỏ úa vàng, và không khí nặng nề như thể nơi đây đã bị bao phủ bởi một màn sương đen tối. Ông cảm nhận được sự hiện diện của một thứ gì đó hắc ám, mạnh mẽ và đầy ác ý.
“Thần y,” người đàn ông trung niên đi cạnh ông lên tiếng, phá tan sự im lặng. “Chúng tôi không biết phải làm gì nữa. Dịch bệnh này không giống bất cứ thứ gì chúng tôi từng thấy. Và kẻ thù… chúng quá mạnh.”
Thần y khẽ gật đầu, đôi mắt ông ánh lên sự nghiêm nghị: “Ta sẽ làm những gì có thể. Nhưng trước hết, ta cần phải biết rõ hơn về tình hình. Ai đứng sau cuộc xâm lược này?”
Người đàn ông trầm ngâm, nét mặt ông thoáng chút sợ hãi: “Chúng tôi không rõ. Chúng xuất hiện đột ngột, mang theo bóng tối và sự chết chóc. Người ta nói rằng chúng là những kẻ đến từ thế giới bên kia, mang theo lời nguyền ám ảnh.”
Thần y im lặng, suy nghĩ về những gì ông đã nghe. Có vẻ như cuộc phiêu lưu lần này không chỉ là chữa bệnh, mà còn liên quan đến một thứ gì đó lớn hơn, mạnh mẽ hơn mà ông từng đối mặt.
“Chúng ta sắp đến làng rồi,” người đàn ông nói, chỉ tay về phía trước. Thấp thoáng phía xa, những mái nhà lụp xụp hiện ra, bao phủ bởi một bầu không khí u ám và đầy nỗi sợ hãi.
Thần y dừng chân, quay lại nhìn người dân: “Hãy chuẩn bị tinh thần. Đây sẽ là một cuộc chiến dài và đầy thử thách. Nhưng ta hứa sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để cứu các ngươi.”
Người dân đồng loạt cúi đầu, lòng họ tràn ngập hy vọng dù vẫn còn nhiều lo âu. Thần y bước tiếp, dẫn đầu đoàn người tiến về phía ngôi làng đang cần sự giúp đỡ của ông. Đây chỉ mới là khởi đầu cho một cuộc hành trình đầy hiểm nguy và thử thách, nhưng thần y biết rằng ông không thể bỏ cuộc, bởi vì số phận của cả một vùng đất đang đặt trong tay ông.