Thần Y và Cuộc Phiêu Lưu Giải Cứu Dịch Bệnh - Chương 4
Chương 4: Sự Xâm Lược Của Kẻ Thù
Buổi sáng hôm sau, ánh nắng yếu ớt chiếu xuyên qua lớp sương mờ bao phủ ngôi làng. Tiếng gà gáy vang lên trong không khí tĩnh lặng, nhưng không mang đến sự bình yên mà người dân mong đợi. Mọi người vẫn lo lắng, mặc dù dòng sông đã bắt đầu trở lại trong sạch nhờ thảo dược của thần y.
Thần y, sau khi thức dậy từ rất sớm, bước ra ngoài và hít thở không khí trong lành. Ông cảm nhận được một sự thay đổi, một sự im lặng kỳ lạ bao trùm cả không gian. Đôi mắt ông hẹp lại, đầy suy tư khi nhìn về phía rừng rậm bao quanh làng. Có điều gì đó không ổn.
Bỗng nhiên, từ xa, vang lên tiếng hò hét và tiếng gầm rú của những chiến binh. Âm thanh đó như một cơn sóng dữ, cuốn tới nhanh chóng, làm rung chuyển cả ngôi làng. Mọi người trong làng hoảng loạn, đổ xô ra đường, cố gắng tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Chúng đã đến!” Một người đàn ông hét lên, chỉ tay về phía cánh rừng. Từ đó, những kẻ thù bắt đầu xuất hiện, mặc giáp đen xì, trên người đầy những vết sẹo của cuộc chiến và mang theo vũ khí sáng loáng. Chúng không phải là con người bình thường; thần y có thể cảm nhận được điều đó ngay lập tức.
Người dân trong làng, dẫu sợ hãi, nhưng với lòng kiên cường và sự quyết tâm sống còn, nhanh chóng tập hợp lại để tự vệ. Họ lấy những gì có thể làm vũ khí – từ gậy gộc đến cuốc xẻng – và đứng vững trước sự tấn công của kẻ thù.
Thần y bước tới, giữ lấy cánh tay của người đàn ông trung niên mà ông đã gặp từ hôm trước: “Chúng ta phải bảo vệ ngôi làng này bằng mọi giá. Ta sẽ dùng thảo dược và y thuật của mình để hỗ trợ các ngươi. Hãy dẫn mọi người tới một nơi an toàn.”
Người đàn ông gật đầu, rồi hét lên với những người dân khác: “Đưa phụ nữ và trẻ em đến nơi an toàn! Những ai còn lại, hãy chuẩn bị chiến đấu!”
Trong khi mọi người tản ra, thần y nhanh chóng rút từ túi vải ra một lọ thuốc màu xanh. Ông đổ thuốc lên một mảnh vải và ném nó vào một ngọn lửa gần đó. Một làn khói xanh dày đặc bắt đầu bốc lên, lan tỏa trong không khí, tạo thành một màn sương mù bao phủ khu vực xung quanh.
“Khói này sẽ làm suy yếu chúng,” thần y giải thích với những người dân đang sẵn sàng chiến đấu. “Nó sẽ làm chúng mất phương hướng và giảm sức mạnh, nhưng chỉ tạm thời. Các ngươi cần phải tận dụng cơ hội này để đẩy lùi chúng.”
Người dân trong làng nhìn thần y với ánh mắt biết ơn và cảm phục. Họ biết rằng, dù đã chọn sống ẩn dật, thần y vẫn mang trong mình một trái tim nhân hậu và lòng dũng cảm vô bờ bến.
Cuộc chiến nhanh chóng nổ ra. Những kẻ thù, dù mạnh mẽ, nhưng khi bước vào màn sương xanh, chúng bắt đầu chao đảo, mất phương hướng. Người dân làng, với sự trợ giúp của thần y, tận dụng thời cơ để phản công. Những cú đánh từ gậy gộc, những cú chém từ cuốc xẻng, tất cả đều nhắm vào kẻ thù với sự quyết tâm sống còn.
Một chiến binh làng, trẻ tuổi và dũng cảm, lao về phía một kẻ địch, đôi mắt anh sáng lên với sự giận dữ và quyết tâm. “Đây là làng của chúng ta! Chúng ta sẽ không để các ngươi phá hủy nó!”
Thần y đứng ở phía sau, quan sát cuộc chiến và liên tục ném thêm thuốc vào lửa, duy trì màn sương xanh dày đặc. Ông biết rằng thời gian không đứng về phía họ. Kẻ thù đông và hung dữ hơn nhiều so với những gì họ có thể tưởng tượng.
Bất ngờ, từ phía xa, một âm thanh kỳ lạ vang lên, như tiếng hò hét của một con thú hoang. Thần y quay đầu lại, chỉ kịp nhìn thấy một bóng đen khổng lồ lao thẳng về phía ngôi làng. Đó là một sinh vật to lớn, thân hình đồ sộ, với đôi mắt đỏ rực như lửa. Nó gầm lên, khiến đất dưới chân rung chuyển.
Người dân làng dừng lại trong giây lát, kinh hoàng nhìn về phía sinh vật khổng lồ đang tiến tới. Nó không giống bất kỳ thứ gì họ từng thấy. Nó là hiện thân của bóng tối và nỗi kinh hoàng.
Thần y biết rằng đây là kẻ thủ lĩnh của chúng, kẻ đứng sau mọi kế hoạch hủy diệt ngôi làng. Ông bước lên phía trước, đôi mắt sáng rực với sự quyết tâm không gì lay chuyển.
“Đây chính là lúc ta phải đối đầu với ngươi,” ông thì thầm, tay ông nắm chặt cây gậy bằng gỗ cũ kỹ nhưng đầy quyền lực. “Ngươi không được phép hủy diệt vùng đất này.”
Sinh vật khổng lồ gầm lên một lần nữa, rồi lao thẳng về phía thần y, đôi tay to lớn của nó giơ cao, chuẩn bị giáng xuống một cú đánh chí mạng. Thần y bình tĩnh, ông biết rằng sức mạnh của mình không nằm ở vũ lực, mà ở trí tuệ và sự khéo léo.
Ngay lúc đó, thần y rút ra từ áo choàng của mình một mảnh giấy nhỏ, trên đó vẽ những ký tự cổ xưa. Ông ném mảnh giấy về phía sinh vật, đồng thời niệm một câu thần chú mà ông đã học được từ những năm tháng tu hành. Mảnh giấy bốc cháy giữa không trung, tỏa ra một luồng sáng trắng xóa, rồi biến thành một cơn gió mạnh cuốn lấy sinh vật khổng lồ.
Sinh vật gầm lên đau đớn, như thể luồng sáng đó đang đốt cháy nó từ bên trong. Nó chao đảo, bước đi loạng choạng rồi ngã xuống, khiến mặt đất rung chuyển. Thần y tiếp tục niệm chú, không cho sinh vật có cơ hội phản công.
Cuối cùng, sinh vật khổng lồ ngã gục hoàn toàn, cơ thể nó bắt đầu tan rã thành cát bụi, theo gió bay đi, để lại một đống tro tàn đen xì trên mặt đất.
Những kẻ thù khác, chứng kiến cảnh tượng thủ lĩnh của chúng bị tiêu diệt, bắt đầu hoảng loạn và rút lui. Người dân làng, nhờ vậy, đã có thể phản công mạnh mẽ hơn, đẩy lùi kẻ thù ra khỏi ranh giới của làng.
Cuộc chiến kết thúc, màn sương xanh dần tan biến, trả lại sự yên bình cho ngôi làng. Nhưng bầu không khí vẫn còn ngột ngạt, vì mọi người biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên trong cuộc chiến dài và đầy gian nan.
Thần y thở dài, ngước mắt nhìn bầu trời. Ông biết rằng kẻ thù sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy, và ông cũng không thể chỉ dựa vào thuốc và phép thuật để bảo vệ ngôi làng này. Ông quay sang những người dân còn lại, giọng ông trầm ngâm nhưng kiên định:
“Chúng ta đã chiến thắng hôm nay, nhưng đây chỉ mới là khởi đầu. Hãy chuẩn bị cho những cuộc tấn công tiếp theo. Và hãy luôn giữ vững niềm tin, bởi vì sự đoàn kết và lòng dũng cảm của các ngươi chính là vũ khí mạnh nhất mà chúng ta có.”
Mọi người gật đầu, trong mắt họ ánh lên sự quyết tâm. Họ biết rằng thần y đã không bỏ rơi họ, và với sự dẫn dắt của ông, họ sẽ tiếp tục chiến đấu để bảo vệ vùng đất này. Trong lòng họ, niềm tin vào một tương lai tươi sáng dần lớn lên, như ánh bình minh sau cơn bão đêm đen.