Thần Y và Học Trò Bất Đắc Dĩ - Chương 6
Chương 6: Thử thách đầu tiên
Sau nhiều tháng học tập dưới sự hướng dẫn của thần y Huyền Lâm, Nam đã tiến bộ đáng kể. Cậu không còn là chàng trai ngây ngô và lúng túng khi phân biệt thảo dược, cũng không còn lo lắng mỗi khi phải thực hành bào chế thuốc. Nam bắt đầu cảm thấy mình đủ tự tin để đối mặt với những thử thách lớn hơn. Tuy nhiên, cậu không ngờ rằng thử thách thực sự đang đến gần, và nó sẽ thử thách không chỉ kỹ năng y học của cậu mà còn cả lòng can đảm và sự kiên định.
Một buổi sáng, khi Nam đang chăm sóc vườn thuốc, cậu nghe thấy tiếng bước chân dồn dập từ phía cổng cung điện. Một người lính vội vã chạy đến, khuôn mặt lo lắng. “Thần y! Có chuyện lớn rồi! Một đại dịch đã bùng phát trong kinh đô!”
Nghe thấy từ “đại dịch,” Nam cảm thấy tim mình đập nhanh. Cậu ngay lập tức theo người lính trở về phòng nghiên cứu của thần y. Tại đó, Huyền Lâm đang ngồi trầm ngâm, khuôn mặt ông tỏ rõ sự lo lắng nhưng vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh thường ngày.
“Nam, chúng ta đang đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn,” Huyền Lâm nói, giọng ông trầm lắng. “Một căn bệnh lạ đã bắt đầu lây lan trong dân chúng, và nó đang lan rộng với tốc độ chóng mặt. Các ngự y trong kinh thành đã không thể kiểm soát được tình hình. Ta cần ngươi giúp đỡ.”
Nam cảm thấy một sự căng thẳng bao trùm lấy mình. Đây là lần đầu tiên cậu được giao một nhiệm vụ lớn như vậy. “Thưa thần y, tôi sẽ làm bất cứ điều gì ngài yêu cầu. Xin hãy chỉ dẫn tôi.”
Huyền Lâm gật đầu, ánh mắt ông đầy nghiêm nghị. “Ngươi sẽ phải đi cùng ta đến các khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Ta cần ngươi hỗ trợ trong việc chẩn đoán và chăm sóc các bệnh nhân. Đây là một thử thách lớn, Nam, và ngươi sẽ cần giữ vững tinh thần.”
Hai người nhanh chóng rời khỏi hoàng cung, hướng đến khu vực nghèo khổ nhất của kinh đô, nơi đại dịch đang hoành hành dữ dội. Khi đến nơi, Nam kinh hoàng nhận ra tình hình tồi tệ hơn rất nhiều so với những gì cậu tưởng tượng. Đường phố ngổn ngang, người dân hoảng loạn, nhiều người nằm la liệt bên đường với những triệu chứng giống nhau: sốt cao, ho ra máu, và cơ thể suy kiệt nhanh chóng.
Nam và Huyền Lâm ngay lập tức bắt tay vào công việc. Huyền Lâm dẫn đầu, chẩn đoán và chỉ định phương pháp điều trị, trong khi Nam hỗ trợ ông bằng cách pha chế thuốc, chăm sóc bệnh nhân, và kiểm tra tình trạng của những người mắc bệnh. Tuy nhiên, dịch bệnh lây lan quá nhanh, và số lượng bệnh nhân ngày càng tăng lên, vượt xa khả năng xử lý của họ.
Một buổi chiều, khi đang chăm sóc một người bệnh, Nam đột nhiên nhận thấy bệnh nhân này có những triệu chứng khác lạ. Thay vì sốt cao như những người khác, bệnh nhân này lại lạnh run, da tái nhợt và hơi thở yếu dần. Nam nhanh chóng gọi thần y đến kiểm tra.
Huyền Lâm lặng lẽ quan sát, rồi nói: “Đây là một biến thể khác của bệnh. Có vẻ như căn bệnh này đang tiến triển theo nhiều cách khác nhau, khiến việc điều trị trở nên phức tạp hơn rất nhiều. Chúng ta cần phải tìm ra một phương pháp hiệu quả hơn.”
Nam lo lắng nhìn thần y, cảm nhận rõ ràng áp lực đang đè nặng lên vai mình. Cậu cố gắng giữ vững tinh thần, nhưng những hình ảnh của những người bệnh đang vật lộn với cái chết khiến cậu không thể không cảm thấy bất lực.
“Nam, hãy tập trung,” Huyền Lâm nói, giọng ông nghiêm nghị nhưng không kém phần khích lệ. “Ngươi đã được dạy cách đối mặt với những tình huống khó khăn. Đây là lúc để ngươi chứng minh khả năng của mình.”
Nam hít một hơi sâu, quyết tâm không để nỗi sợ hãi lấn át. Cậu cùng thần y bắt đầu thử nghiệm các phương pháp điều trị mới, sử dụng những kiến thức mà cậu đã học được để tìm ra giải pháp. Dù biết rằng mỗi sai lầm có thể phải trả giá bằng mạng sống của bệnh nhân, nhưng Nam không cho phép mình bị dao động.
Sau nhiều giờ căng thẳng và mệt mỏi, cuối cùng họ đã tìm ra một phương pháp tạm thời có thể giúp ổn định tình trạng của bệnh nhân. Tuy chưa phải là giải pháp hoàn hảo, nhưng nó đã giúp kéo dài thời gian để bệnh nhân có thể được điều trị thêm.
Khi màn đêm buông xuống, Nam ngồi bệt xuống đất, mệt lả nhưng trong lòng lại tràn đầy sự nhẹ nhõm. Cậu biết rằng đây chỉ là bước đầu tiên trong cuộc chiến chống lại đại dịch, nhưng nó đã dạy cho cậu nhiều bài học quý giá. Nam nhận ra rằng việc trở thành một thầy thuốc không chỉ là chuyện kiến thức và kỹ năng, mà còn là lòng dũng cảm đối mặt với những tình huống khó khăn và không bao giờ bỏ cuộc.
Thần y Huyền Lâm bước đến bên cạnh Nam, đặt tay lên vai cậu. “Ngươi đã làm tốt, Nam. Đây là một cuộc chiến dài, nhưng với sự quyết tâm và kiên nhẫn, chúng ta sẽ vượt qua.”
Nam nhìn thần y, cảm nhận được sự tin tưởng trong ánh mắt của ông. “Thưa thần y, tôi sẽ không để ngài thất vọng. Tôi sẽ tiếp tục học hỏi và cố gắng hết mình để giúp đỡ những người bệnh.”
Chương 6 kết thúc với hình ảnh Nam đứng giữa những con phố hoang vắng, tay nắm chặt cuốn sổ ghi chép y học. Cậu biết rằng thử thách lớn nhất của cuộc đời mình vẫn còn ở phía trước, nhưng với sự chỉ dẫn của thần y Huyền Lâm và lòng quyết tâm không ngừng, Nam đã sẵn sàng để đối mặt với tất cả.