Thần Y và Lời Hứa Cũ - Chương 2
Chương 2: Cuộc Hành Trình Về Lại
Sau khi đã bàn bạc với Hoàng Văn về tình trạng của Hoàng Đạt, Thiên Minh bắt đầu chuẩn bị cho cuộc hành trình tìm kiếm thảo dược. Ông biết rằng thời gian không đứng về phía họ và phải hành động nhanh chóng. Hoàng Văn đã sẵn sàng giúp đỡ, cùng với vài người dân làng tình nguyện.
Buổi sáng sớm, nhóm của Thiên Minh bắt đầu cuộc hành trình. Họ mang theo đủ nước, lương thực và dụng cụ cần thiết. Thiên Minh dẫn đầu, với kiến thức rộng lớn về thảo dược và địa hình. Họ đi qua những con đường mòn ngoằn ngoèo, băng qua những khu rừng rậm rạp và những con sông dữ dội.
Khi mặt trời lên cao, họ đến một ngôi làng nhỏ nằm giữa rừng. Những người dân ở đây chào đón họ nồng nhiệt và mời họ nghỉ ngơi. Trong khi ăn uống, Thiên Minh tranh thủ hỏi thăm về những loại thảo dược mà ông cần.
Một cụ già trong làng, lão Trương, bước tới và nói: “Tôi biết nơi có những loại thảo dược quý mà ông cần. Nhưng nơi đó rất nguy hiểm, có nhiều thú dữ và địa hình hiểm trở.”
“Chúng tôi sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách. Xin cụ chỉ đường cho chúng tôi,” Thiên Minh đáp.
Lão Trương gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng. “Đi theo con đường này, rồi rẽ trái ở gốc cây cổ thụ. Đi thêm vài dặm nữa sẽ thấy một thác nước. Phía sau thác nước là một hang động, nơi đó có những loại thảo dược mà ông tìm kiếm.”
Thiên Minh cảm ơn lão Trương và cả nhóm tiếp tục lên đường. Trên đường đi, họ phải đối mặt với nhiều nguy hiểm. Có lúc, một con rắn độc bò ra từ bụi rậm, nhưng Thiên Minh nhanh chóng dùng gậy đẩy nó ra xa. Có lần, một người trong nhóm suýt ngã xuống vách núi, nhưng Hoàng Văn kịp thời kéo lại.
Khi trời bắt đầu chạng vạng, họ tới thác nước mà lão Trương đã nói. Tiếng nước chảy ầm ầm vang dội, cảnh vật hùng vĩ nhưng cũng đầy đe dọa. Thiên Minh nhìn xung quanh, tìm kiếm lối vào hang động.
“Chúng ta phải vào phía sau thác nước. Mọi người cẩn thận,” Thiên Minh nhắc nhở.
Cả nhóm bước vào dòng nước lạnh giá, cảm giác như hàng ngàn mũi kim đâm vào da thịt. Họ tìm thấy lối vào hang động và tiến vào bên trong. Hang động tối tăm và ẩm ướt, chỉ có ánh sáng từ những ngọn đuốc nhỏ của họ.
“Ở đây, chúng ta phải thật cẩn thận. Có thể có nguy hiểm bất ngờ,” Thiên Minh cảnh báo.
Sau một lúc tìm kiếm, họ phát hiện ra những loại thảo dược quý giá. Thiên Minh nhanh chóng thu thập chúng, cẩn thận để không làm hỏng bất kỳ cây thuốc nào. Đột nhiên, một tiếng động lạ vang lên từ sâu trong hang.
“Có gì đó không ổn,” Hoàng Văn thì thầm.
Trước mắt họ, một con gấu lớn xuất hiện, gầm lên dữ dội. Cả nhóm hoảng hốt, nhưng Thiên Minh giữ bình tĩnh. Ông lùi lại từ từ, ra hiệu cho mọi người không gây kích động con gấu.
“Chúng ta phải từ từ rút lui, không được hoảng loạn,” Thiên Minh nói khẽ.
Bằng sự khéo léo và bình tĩnh, họ từ từ rút lui khỏi hang động mà không gây ra sự chú ý của con gấu. Khi ra khỏi hang, mọi người thở phào nhẹ nhõm. Thiên Minh kiểm tra lại số thảo dược và hài lòng khi thấy rằng họ đã thu thập đủ.
“Chúng ta đã có đủ những gì cần thiết. Giờ thì trở về nhà và bắt đầu chữa trị cho Hoàng Đạt,” Thiên Minh nói, ánh mắt tràn đầy hy vọng.
Cả nhóm nhanh chóng lên đường trở về, vượt qua những thử thách như trên đường đi. Nhưng lần này, tâm trạng của họ nhẹ nhõm hơn vì họ biết rằng họ đang mang theo hy vọng sống cho Hoàng Đạt. Khi họ về tới nhà Hoàng Văn, trời đã tối hẳn.
“Chúng ta đã trở về an toàn. Giờ là lúc bắt tay vào chữa trị,” Thiên Minh tuyên bố, và mọi người đều nhìn ông với ánh mắt đầy hy vọng.
Và như thế, cuộc hành trình gian khó để giữ lời hứa đã mang lại cho họ niềm tin và hy vọng mới. Thiên Minh chuẩn bị bắt đầu cuộc chiến với bệnh tật để cứu lấy mạng sống của con trai người bạn thân yêu.