Thần Y và Ngôi Đền Bị Nguyền Rủa - Chương 1
Chương 1: Lời Cầu Cứu
Trong một thung lũng yên bình, thần y Từ Vân sống ẩn dật giữa rừng núi. Ông là một người già hiền từ, mái tóc bạc trắng và đôi mắt sáng như sao. Cuộc sống của ông giản dị, xoay quanh việc trồng dược thảo và chăm sóc cây cối. Một ngày nọ, khi ông đang tưới nước cho vườn dược liệu, bỗng nghe thấy tiếng gọi khẩn thiết từ xa.
“Thần y! Thần y Từ Vân! Xin hãy cứu giúp chúng tôi!” Tiếng kêu vang vọng, ngày càng gần hơn. Từ Vân ngừng tay, nhìn lên con đường mòn dẫn vào rừng.
Ba người dân, gồm một người đàn ông trung niên và hai phụ nữ trẻ, đang chạy lên núi. Họ thở hổn hển, khuôn mặt hiện rõ sự lo lắng và tuyệt vọng. Khi đến trước mặt thần y, họ quỳ xuống, nước mắt lưng tròng.
“Thần y, xin ngài hãy cứu giúp làng chúng tôi,” người đàn ông trung niên nói, giọng run rẩy. “Một căn bệnh lạ đang hoành hành, người dân trong làng liên tục ngã bệnh và chết một cách bí ẩn.”
Từ Vân nhíu mày, lắng nghe câu chuyện của họ. Ông nhẹ nhàng đỡ họ dậy, dẫn vào nhà để nghỉ ngơi và uống trà.
“Hãy kể cho ta nghe rõ hơn về tình hình,” Từ Vân nói, giọng trầm ấm. “Bệnh dịch bắt đầu từ khi nào? Có gì lạ xảy ra trước đó không?”
Người phụ nữ trẻ nhất, với đôi mắt đỏ hoe, bắt đầu kể: “Khoảng một tháng trước, ngôi đền cổ trong làng mở cửa trở lại. Kể từ đó, những điều kỳ lạ bắt đầu xảy ra. Người dân bị bệnh, gia súc chết hàng loạt. Chúng tôi đã cố gắng chữa trị nhưng vô vọng.”
“Ngôi đền cổ ư?” Từ Vân hỏi, mắt sáng lên vẻ tò mò. “Các ngươi đã làm gì trong ngôi đền đó?”
“Chúng tôi không biết nhiều về ngôi đền,” người đàn ông trung niên trả lời. “Nó đã bị bỏ hoang từ lâu, nhưng gần đây có một nhóm người lạ mặt đến và mở cửa lại. Họ thực hiện một số nghi lễ kỳ lạ, và từ đó mọi thứ bắt đầu trở nên tồi tệ.”
Từ Vân suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu. “Ta hiểu rồi. Có thể lời nguyền từ ngôi đền đã gây ra căn bệnh này. Ta sẽ xuống núi cùng các ngươi để xem xét tình hình.”
Người dân vui mừng, cảm ơn rối rít. Họ cùng thần y Từ Vân chuẩn bị hành trang và bắt đầu hành trình xuống núi. Trên đường đi, Từ Vân hỏi thêm về những người lạ mặt đã mở cửa ngôi đền.
“Những người đó là ai? Họ có làm điều gì cụ thể không?” Từ Vân hỏi.
“Họ là những người không quen thuộc với chúng tôi,” người phụ nữ thứ hai trả lời. “Họ mặc áo choàng đen, và thường tụ tập vào ban đêm. Chúng tôi thấy họ thực hiện các nghi lễ với những biểu tượng lạ mắt và ánh sáng kỳ lạ từ ngôi đền.”
Từ Vân im lặng lắng nghe, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. “Có thể họ đã vô tình hoặc cố ý kích hoạt một lời nguyền cổ xưa. Điều này rất nguy hiểm.”
Khi đến làng, thần y Từ Vân thấy cảnh tượng tang thương hiện ra trước mắt. Người dân nằm la liệt, nhiều người trong tình trạng nguy kịch. Những ngôi nhà bỏ hoang, cây cối héo úa. Không khí nặng nề và u ám.
“Ta sẽ bắt đầu thăm khám từng người,” Từ Vân nói với người dân. “Các ngươi hãy chuẩn bị nước nóng và những dược liệu ta sẽ cần.”
Thần y Từ Vân nhanh chóng bắt tay vào việc. Ông dùng kiến thức y học của mình để thăm khám, chẩn đoán và điều trị tạm thời cho những người bệnh. Tuy nhiên, ông biết rằng việc chữa trị này chỉ là tạm thời. Lời nguyền từ ngôi đền cổ phải được hóa giải hoàn toàn mới có thể cứu sống ngôi làng.
“Chúng ta cần vào ngôi đền và tìm hiểu nguồn gốc của lời nguyền này,” Từ Vân nói với nhóm người dân. “Chỉ khi phá bỏ được nó, ngôi làng mới có thể thoát khỏi thảm họa này.”
Người dân đồng ý, cùng nhau chuẩn bị cho cuộc hành trình khám phá ngôi đền cổ. Thần y Từ Vân biết rằng đây sẽ là một nhiệm vụ đầy khó khăn và nguy hiểm, nhưng ông quyết tâm không lùi bước. Sự sống của cả ngôi làng đang nằm trong tay ông, và ông sẽ làm mọi cách để cứu giúp họ.