Thần Y Và Nỗi Đau Thời Gian - Chương 1
Chương 1: Sự xuất hiện của Thần y
Trong một căn phòng nhỏ ở một ngôi làng xa xôi thuộc thời Tần, thầy thuốc Lưu An ngồi bên một đống sách cổ, xung quanh là những chiếc bình đầy thảo dược và các dụng cụ y học. Ông đang nghiên cứu về một loại thảo dược mới mà ông tin rằng có thể chữa trị được một căn bệnh hiếm gặp. Mái tóc bạc của ông phản chiếu ánh nắng yếu ớt, và đôi mắt sâu thẳm đầy tri thức chăm chú theo dõi từng dòng chữ.
“Cây thuốc này… nếu kết hợp với rễ cây bạch chỉ và hoa đỗ quyên… có thể tạo ra một loại thuốc giúp giảm đau mạnh mẽ,” Lưu An lẩm bẩm, tay cẩn thận ghi chép lại những suy nghĩ của mình.
Bỗng nhiên, gió nổi lên mạnh mẽ từ ngoài cửa, thổi tung các cuộn giấy và làm cho đèn dầu trong phòng chập chờn. Lưu An ngước nhìn ra cửa, lòng không khỏi lo lắng. “Trời sắp nổi bão rồi sao?” Ông nghĩ, nhưng điều đó không thể làm ông sao lãng khỏi công việc của mình. Ông quay lại, tiếp tục nghiền ngẫm các bản thảo.
Nhưng ngay lúc ấy, một luồng sáng chói lòa đột ngột bao trùm lấy căn phòng. Lưu An cảm thấy không gian xung quanh mình rung chuyển, và trước khi kịp nhận ra điều gì đang xảy ra, ông bị hút vào cơn lốc xoáy đó.
“Chuyện gì đang xảy ra?” Lưu An hét lên, cố gắng bám vào bàn làm việc của mình, nhưng lực hút quá mạnh. Ông bị cuốn vào không gian mờ mịt, tiếng gió rít gào bên tai và hình ảnh xung quanh trở nên nhòe nhoẹt.
Khi Lưu An mở mắt ra, ông nhận ra mình đang nằm trên một nền nhà lạnh lẽo và cứng rắn. Ánh sáng đèn điện sáng chói trên đầu khiến ông nhíu mày. Ông lúng túng ngồi dậy, xung quanh là những thiết bị lạ lẫm và những người mặc áo trắng đang đi lại tất bật.
“Nơi này là đâu?” Lưu An tự hỏi, đứng dậy và quan sát xung quanh. Ông đang ở trong một căn phòng rộng lớn với những thiết bị kỳ lạ và ánh sáng trắng tinh khiết chiếu sáng khắp nơi.
Một bác sĩ trẻ, mặc áo blouse trắng, cầm theo bảng kiểm tra, bước vào và nhìn thấy Lưu An. “Ông là ai? Tại sao lại ở đây?” Bác sĩ hỏi, ánh mắt đầy nghi ngờ.
Lưu An, mặc dù còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, giữ bình tĩnh và hỏi lại, “Xin hỏi, đây là nơi nào? Tại sao ta lại ở đây?”
Bác sĩ nhíu mày, “Đây là bệnh viện thành phố. Ông bị thương hay cần giúp đỡ gì không?”
Lưu An lắc đầu, “Ta không biết bệnh viện là gì, nhưng có thể cho ta biết đây là triều đại nào?”
Bác sĩ bật cười, “Ông đùa à? Đây là thế kỷ 21, năm 2024!”
Lưu An sững sờ. Ông đã nghe nói về các triều đại trong tương lai, nhưng chưa bao giờ tưởng tượng rằng mình sẽ thực sự đứng giữa thời đại xa xôi đó. Ông nhìn xung quanh, cảm thấy lạc lõng và không biết phải làm gì.
Bỗng nhiên, một tiếng la hét vang lên từ ngoài hành lang. Một người phụ nữ lớn tuổi, khuôn mặt nhăn nheo vì đau đớn, đang được đẩy vào trong xe lăn. Bà ấy ôm lấy lưng, miệng không ngừng rên rỉ.
“Cơn đau lại đến rồi… không thể chịu nổi…” bà ấy thở hổn hển.
Bác sĩ trẻ ngay lập tức chạy đến giúp đỡ, nhưng Lưu An bước tới trước, mắt ông chăm chú nhìn vào người phụ nữ. Ông nhìn thấy các dấu hiệu của bệnh viêm khớp nặng, đôi tay khéo léo của ông chạm vào các huyệt đạo trên lưng bà.
“Xin lỗi, ông đang làm gì thế?” Bác sĩ trẻ hỏi, hơi khó chịu.
Lưu An không trả lời ngay, thay vào đó, ông lấy ra một chiếc kim nhỏ từ trong túi áo, và nhanh chóng thực hiện một vài động tác châm cứu đơn giản. Người phụ nữ từ từ ngừng rên rỉ, đôi mắt bà mở to kinh ngạc khi cảm giác đau đớn bắt đầu giảm dần.
“Cái này… tốt hơn rồi… sao lại như vậy?” bà thì thầm, ngạc nhiên.
Bác sĩ trẻ nhìn cảnh tượng trước mắt mà không tin nổi vào mắt mình. “Làm thế nào mà ông làm được điều đó?” anh ta hỏi, giọng đầy nghi ngờ nhưng không giấu được sự tò mò.
“Ta chỉ áp dụng phương pháp y học cổ truyền,” Lưu An trả lời, nét mặt bình thản nhưng ánh mắt lóe lên sự tự tin. “Đây là một trong những phương pháp trị liệu mà ta đã sử dụng trong nhiều năm để giúp bệnh nhân giảm đau.”
Bác sĩ trẻ bối rối nhìn Lưu An. “Y học cổ truyền? Ông là ai? Thực sự là ông đến từ thời Tần sao?”
Lưu An chỉ mỉm cười, không trả lời trực tiếp. “Ta là Lưu An, một thầy thuốc từ thời xa xưa. Ta có thể giúp các người chữa trị những căn bệnh mà y học hiện đại không thể chữa khỏi hoàn toàn.”
Lời nói của Lưu An khiến bác sĩ trẻ lâm vào suy nghĩ sâu xa. Anh ta không biết phải đối mặt với tình huống này như thế nào, nhưng trước mắt, anh ta không thể phủ nhận hiệu quả mà Lưu An vừa mang lại.
“Có lẽ… có lẽ chúng ta nên thử hợp tác,” bác sĩ trẻ đề nghị. “Chúng tôi có nhiều bệnh nhân mắc bệnh mãn tính mà y học hiện đại chưa tìm ra cách chữa trị hiệu quả. Có lẽ ông có thể giúp chúng tôi.”
Lưu An gật đầu. “Nếu ta có thể giúp đỡ, ta sẽ làm. Nhưng trước hết, ta cần hiểu rõ hơn về thế giới này và các bệnh nhân của các ngươi.”
Cả hai nhìn nhau, không ai biết trước những gì sẽ xảy ra. Nhưng một điều chắc chắn, sự xuất hiện của Lưu An đã đánh dấu sự bắt đầu của một hành trình mới, nơi mà y học cổ truyền và hiện đại sẽ cùng nhau đối mặt với những thử thách lớn lao trong việc chữa trị bệnh mãn tính.