Thần Y Và Nỗi Đau Thời Gian - Chương 4
Chương 4: Chữa trị bằng thảo dược
Sau khi đã tìm hiểu và xác định nguyên nhân gốc rễ của các cơn đau mãn tính ở hai bệnh nhân đầu tiên, Lưu An quyết định sẽ tập trung vào việc sử dụng thảo dược kết hợp với các phương pháp châm cứu và dưỡng sinh để chữa trị. Ông biết rằng, để thành công, việc sử dụng đúng loại thảo dược là chìa khóa quan trọng.
Vào một buổi sáng sớm, khi ánh nắng còn yếu ớt chiếu qua cửa sổ bệnh viện, Lưu An đã có mặt tại khu vườn nhỏ mà ông tự tay gieo trồng. Bệnh viện đã cho phép ông sử dụng một khoảng đất trống để trồng các loại thảo dược mà ông mang từ thời Tần. Lưu An cẩn thận chăm sóc từng cây, đôi tay thành thạo của ông khéo léo kiểm tra từng chiếc lá, từng cành cây.
Bác sĩ trẻ bước đến, nhìn thấy Lưu An đang bận rộn trong khu vườn. “Ông Lưu, tôi thực sự khâm phục sự kiên nhẫn của ông,” anh ta nói. “Tôi chưa từng thấy ai làm việc chăm chỉ như ông, đặc biệt là với những thứ… cổ xưa như thế này.”
Lưu An mỉm cười, không dừng tay. “Những thứ cổ xưa này đã cứu sống rất nhiều người trong thời đại của ta. Ta tin rằng chúng vẫn có thể làm điều tương tự ở đây, nếu biết cách sử dụng đúng.”
“Ông đang trồng loại thảo dược gì vậy?” bác sĩ trẻ tò mò hỏi, nhìn vào những cây xanh tươi trước mặt.
“Đây là bạch chỉ, đương quy, và hoàng kỳ,” Lưu An giải thích. “Mỗi loại có tác dụng khác nhau, nhưng khi kết hợp lại, chúng có thể giúp tăng cường khí huyết, giảm đau và cân bằng cơ thể.”
Bác sĩ trẻ gật đầu, mặc dù vẫn còn nhiều điều anh chưa hiểu hết. “Tôi chưa từng nghĩ rằng những thứ này có thể mạnh mẽ đến vậy. Nhưng sau khi chứng kiến những gì ông làm được, tôi bắt đầu tin tưởng hơn.”
“Tin tưởng là bước đầu tiên,” Lưu An đáp, ánh mắt sáng lên với sự quyết tâm. “Hãy để ta chứng minh cho ngươi thấy sự kỳ diệu của y học cổ truyền.”
Ngày hôm đó, Lưu An bắt đầu điều trị cho bệnh nhân thứ ba, anh Hùng, người thanh niên trẻ bị viêm khớp nặng. Khi bước vào phòng bệnh, Lưu An thấy Hùng đang nằm trên giường, đôi mắt u uất và đầy đau đớn. Mỗi khi cử động, anh ta phải cắn chặt răng để chịu đựng cơn đau.
“Chào Hùng,” Lưu An nhẹ nhàng lên tiếng. “Ta là thầy thuốc Lưu An. Hôm nay, ta sẽ bắt đầu chữa trị cho ngươi bằng các phương pháp cổ truyền.”
Hùng cố gắng nở một nụ cười yếu ớt. “Tôi đã thử rất nhiều cách, thầy ạ. Nếu ông có thể giúp tôi, tôi sẽ biết ơn vô cùng.”
Lưu An gật đầu, sau đó ông lấy từ túi áo ra một túi nhỏ chứa các loại thảo dược. “Đây là hỗn hợp từ bạch chỉ, đương quy, và hoàng kỳ,” ông giải thích khi bắt đầu chuẩn bị một loại thuốc. “Ta sẽ nấu chúng thành một loại cao dược, kết hợp với châm cứu để giúp giảm viêm và cân bằng khí huyết trong cơ thể ngươi.”
Sau khi chuẩn bị xong thuốc, Lưu An cẩn thận bôi thuốc lên các khớp xương của Hùng. Những động tác của ông vừa nhẹ nhàng vừa chắc chắn, truyền tải sự điềm tĩnh và tự tin. Sau đó, ông bắt đầu thực hiện châm cứu, cắm kim vào các huyệt đạo quan trọng trên cơ thể Hùng.
Hùng cảm thấy một luồng nhiệt nhẹ lan tỏa từ các huyệt đạo, dần dần thấm sâu vào cơ thể anh. Cơn đau từ từ giảm đi, và thay vào đó là cảm giác ấm áp, thư giãn. Đôi mắt anh mở to vì ngạc nhiên.
“Cảm giác thế nào?” Lưu An hỏi, khi ông tiếp tục thực hiện các thao tác châm cứu.
“Thật kỳ lạ,” Hùng đáp, giọng nói đầy ngạc nhiên. “Tôi chưa từng cảm thấy nhẹ nhõm như thế này trước đây. Cơn đau dường như đang tan biến.”
“Đó là do khí huyết trong cơ thể ngươi đang được cân bằng lại,” Lưu An giải thích. “Nhưng để duy trì kết quả này, ngươi cần tuân thủ liệu trình điều trị, kết hợp với việc thay đổi lối sống và chế độ ăn uống.”
Hùng gật đầu, ánh mắt anh lấp lánh hy vọng. “Tôi sẽ làm theo tất cả những gì thầy nói. Tôi thực sự muốn thoát khỏi cơn đau này.”
Lưu An hoàn tất buổi điều trị, sau đó để lại cho Hùng một ít thuốc thảo dược và hướng dẫn cách sử dụng. “Uống thuốc này hàng ngày, và ta sẽ trở lại kiểm tra sau vài ngày. Ngươi cần kiên nhẫn, vì việc chữa trị cần thời gian.”
Khi rời khỏi phòng bệnh của Hùng, Lưu An gặp lại bác sĩ trẻ ngoài hành lang. “Tình trạng của bệnh nhân thế nào?” bác sĩ hỏi.
“Anh ta đã bắt đầu cảm thấy giảm đau,” Lưu An đáp. “Nhưng chúng ta cần theo dõi kỹ lưỡng và điều chỉnh liệu trình nếu cần thiết.”
Bác sĩ trẻ gật đầu, nhìn Lưu An với ánh mắt đầy ngưỡng mộ. “Ông thực sự đã mang lại niềm hy vọng mới cho họ, thầy Lưu. Tôi chưa từng thấy bệnh nhân nào tiến triển nhanh như vậy.”
Lưu An mỉm cười, nhưng ông biết rằng con đường phía trước còn dài. “Hy vọng là khởi đầu tốt, nhưng chúng ta cần kiên nhẫn và chăm chỉ. Còn rất nhiều bệnh nhân cần được giúp đỡ.”
Những ngày sau đó, Lưu An tiếp tục điều trị cho các bệnh nhân khác tại bệnh viện. Mỗi người đều mang một câu chuyện và một loại đau đớn riêng, nhưng với sự kiên trì và tri thức y học cổ truyền, ông đã giúp họ tìm thấy sự nhẹ nhõm mà họ tưởng chừng như không bao giờ có được.
Các loại thảo dược mà Lưu An sử dụng bắt đầu được các bác sĩ khác trong bệnh viện quan tâm. Họ muốn học hỏi và tìm hiểu về cách sử dụng chúng, mong rằng có thể áp dụng vào y học hiện đại để mang lại lợi ích tốt nhất cho bệnh nhân.
Một buổi sáng, khi Lưu An đang chăm sóc khu vườn thảo dược của mình, bác sĩ trẻ bước đến với một nụ cười trên môi. “Thầy Lưu, bệnh viện đã quyết định sẽ hỗ trợ ông mở một phòng điều trị đặc biệt. Ở đó, ông có thể sử dụng thảo dược và phương pháp cổ truyền để giúp đỡ nhiều bệnh nhân hơn.”
Lưu An nhìn bác sĩ trẻ, lòng đầy cảm kích. “Đó là một tin tức tuyệt vời. Ta rất vui khi thấy y học cổ truyền và hiện đại có thể hợp tác với nhau. Cùng nhau, chúng ta có thể mang lại hy vọng cho rất nhiều người.”
Và thế là, một chương mới bắt đầu trong cuộc hành trình của Lưu An tại thế giới hiện đại, nơi ông tiếp tục mang tri thức từ thời Tần để giúp đỡ những con người đang phải chịu đựng nỗi đau mãn tính, sử dụng những phương pháp cổ xưa nhưng vẫn vô cùng hiệu quả.