Thần Y Và Thuốc Tiên - Chương 1
Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh
Trong ngôi làng nhỏ nằm giữa những dãy núi xanh ngắt, Thần y Trương Nghiễm sống một cuộc đời yên bình. Ngôi nhà của ông, đơn sơ nhưng ấm cúng, được bao quanh bởi những vườn thảo dược tươi tốt mà ông đã chăm sóc trong suốt nhiều năm. Với sự am hiểu sâu rộng về các loại thảo dược quý hiếm, ông đã cứu sống vô số người bệnh và trở thành một huyền thoại sống trong làng.
Một buổi chiều nọ, khi mặt trời bắt đầu lặn xuống chân trời, nhuộm đỏ cả bầu trời, Trương Nghiễm đang ngồi nghiền những lá thuốc mới hái. Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên từ ngoài sân.
“Xin vào,” Trương Nghiễm cất giọng trầm ấm, ánh mắt vẫn chăm chú vào công việc trước mặt.
Cánh cửa từ từ mở ra, và một người đàn ông già yếu, áo quần rách nát, bước vào. Ông lão cúi đầu chào, đôi mắt lấp lánh ánh sáng của một người từng trải qua bao năm tháng cuộc đời.
“Lão trượng, mời ngồi,” Trương Nghiễm đứng dậy, mời ông lão ngồi xuống chiếc ghế gỗ bên cạnh bàn.
Ông lão từ từ ngồi xuống, bàn tay run rẩy với lấy ly nước mà Trương Nghiễm vừa đặt trước mặt. Sau khi uống một ngụm nước, ông lão bắt đầu nói với giọng khàn khàn, nhưng rõ ràng: “Trương đại phu, lão đây nghe danh ngài từ lâu. Nghe nói ngài là một thần y, cứu giúp bao nhiêu người khỏi bệnh tật.”
Trương Nghiễm mỉm cười, nhẹ nhàng đáp lại: “Lão trượng quá khen. Ta chỉ là người biết đôi chút về thảo dược, cố gắng hết sức để giúp đỡ người dân mà thôi.”
Ông lão gật đầu, đôi mắt ông dường như sáng lên khi nhìn Trương Nghiễm. “Trương đại phu, lão có một chuyện muốn nói với ngài. Một bí mật mà lão đã giữ kín suốt cả đời.”
Trương Nghiễm hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh. “Xin lão trượng cứ nói, nếu ta có thể giúp đỡ, ta sẽ làm hết sức.”
Ông lão cúi thấp đầu, giọng nói trở nên nhỏ nhẹ hơn: “Lão từng nghe kể về một loại thuốc tiên, có thể chữa trị mọi bệnh tật, từ những căn bệnh nan y đến những vết thương không thể lành. Thuốc này không phải là thứ trong truyền thuyết, mà là sự thật.”
Trương Nghiễm cảm thấy một làn sóng tò mò dâng lên trong lòng. Ông chưa từng nghe về loại thuốc nào có thể chữa trị mọi bệnh tật. “Lão trượng, loại thuốc này thực sự tồn tại sao? Làm sao có thể chế tạo ra nó?”
Ông lão ngước lên nhìn Trương Nghiễm, đôi mắt tràn đầy hy vọng lẫn lo âu. “Thuốc tiên này không phải dễ dàng mà có được. Để tạo ra nó, cần phải có những loại thảo dược và khoáng sản chỉ tồn tại ở một nơi duy nhất – vùng núi bí ẩn phía Bắc. Nơi đó, những cây cỏ và đá quý mang trong mình sức mạnh chữa lành vượt qua mọi hiểu biết của con người.”
Trương Nghiễm im lặng, trầm ngâm suy nghĩ. Ông hiểu rằng nếu những lời của ông lão là thật, thì việc chế tạo ra “thuốc tiên” này có thể cứu sống vô số mạng người. Nhưng đồng thời, ông cũng nhận thức được rằng việc tìm kiếm và thu thập các nguyên liệu quý hiếm này sẽ không hề dễ dàng.
Ông lão tiếp tục: “Lão đã từng đến vùng núi đó, nhưng sức lão không còn đủ để tìm kiếm và thu thập những nguyên liệu cần thiết. Lão tin rằng chỉ có ngài, với kiến thức uyên thâm về thảo dược, mới có thể hoàn thành sứ mệnh này.”
Trương Nghiễm nhìn sâu vào mắt ông lão, lòng đầy quyết tâm. “Lão trượng, ta không thể hứa sẽ thành công, nhưng ta sẽ cố gắng hết sức. Ta sẽ lên đường đến vùng núi phía Bắc, tìm kiếm những nguyên liệu cần thiết để tái tạo loại thuốc tiên này.”
Ông lão nở nụ cười nhẹ nhõm, đôi mắt ánh lên sự biết ơn. “Trương đại phu, lão tin rằng ngài sẽ làm được. Nhưng xin hãy cẩn thận, vì nơi đó không chỉ có những kỳ quan của thiên nhiên, mà còn ẩn chứa vô số nguy hiểm.”
Trương Nghiễm gật đầu. Ông biết rằng cuộc hành trình sắp tới sẽ đầy gian nan, nhưng với lòng quyết tâm và tấm lòng của một người thầy thuốc, ông sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách.
Trời đã tối dần, ông lão từ biệt Trương Nghiễm và rời đi. Trương Nghiễm đứng lặng nhìn theo bóng dáng lão khuất xa trong màn đêm, lòng trĩu nặng nhưng cũng tràn đầy hy vọng. Cuộc hành trình của ông sắp bắt đầu, một hành trình sẽ thay đổi cuộc đời ông và có thể là cả số phận của nhiều người.