Thần Y và Tình Yêu Bị Cấm Đoán - Chương 2
Chương 2: Gặp Gỡ Cặp Đôi Yêu Nhau
Trong căn phòng nhỏ hẹp với những bức tường tre lưa thưa ánh sáng, Thần y ngồi bên giường, lặng lẽ theo dõi tình trạng của Linh và Vương. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán ông, nhưng ông không để lộ sự mệt mỏi. Bên ngoài, những người dân trong làng vẫn chờ đợi trong im lặng, hy vọng mong manh rằng Thần y sẽ tìm ra phương pháp cứu chữa.
Thần y kiểm tra kỹ lưỡng mạch đập và thân nhiệt của cả hai, đồng thời lắng nghe từng hơi thở yếu ớt. Ông nhận ra rằng căn bệnh này không chỉ tấn công cơ thể, mà còn ảnh hưởng sâu đến tinh thần của họ. Sau khi hoàn tất việc kiểm tra, Thần y gọi Lâm lại gần.
“Ngươi có biết gì về quá khứ của họ không?” Thần y hỏi, ánh mắt nghiêm nghị.
Lâm gật đầu, nhẹ nhàng kể lại câu chuyện của Linh và Vương. “Linh và Vương yêu nhau từ thuở bé, nhưng tình yêu của họ luôn bị gia đình ngăn cản. Cả hai dòng họ đều có mối thù truyền kiếp, không ai muốn hai người đến với nhau. Đến khi không thể ngăn cản được tình yêu đó, gia đình Linh đã quyết định gả cô cho một người khác, và gia đình Vương cũng có ý định tương tự với anh ta.”
Thần y khẽ thở dài, đôi mắt nhìn về phía hai người trẻ tuổi đang nằm bất động. “Tình yêu bị cấm đoán, mâu thuẫn giữa hai dòng họ, và bây giờ là căn bệnh kỳ lạ này… Có lẽ không chỉ là sự ngẫu nhiên.”
Lâm gật đầu, tiếp tục: “Đúng vậy, Thần y. Khi Linh và Vương quyết định bỏ trốn cùng nhau, họ nghĩ rằng có thể thoát khỏi sự áp đặt của gia đình và xã hội. Nhưng không ngờ, ngay sau đó cả hai đều mắc phải căn bệnh này. Không ai trong làng biết căn bệnh này là gì, và tất cả những thầy thuốc khác đều đã bó tay.”
“Ngươi có biết họ bỏ trốn đến đâu không?” Thần y hỏi tiếp, đôi mắt sắc bén như muốn tìm ra manh mối trong từng lời nói của Lâm.
“Họ trốn lên một ngọn núi cách làng không xa, nơi có một hang động được cho là linh thiêng,” Lâm đáp. “Người dân trong làng tin rằng nơi đó có những linh hồn tổ tiên bảo vệ, và có thể những linh hồn này không chấp nhận mối tình của Linh và Vương.”
Thần y lặng đi một lúc, suy nghĩ về những lời nói của Lâm. “Có thể căn bệnh này không hoàn toàn xuất phát từ thể chất, mà có liên quan đến tâm linh và tinh thần.”
Ông quyết định thay đổi phương pháp chữa trị. Thần y chuẩn bị một hỗn hợp thảo dược đặc biệt, kết hợp giữa những loại cây thuốc hiếm và một số loại dược liệu mang tính tâm linh. Ông tin rằng, để chữa lành hoàn toàn, ông cần phải tác động không chỉ lên cơ thể mà còn cả tinh thần của Linh và Vương.
Thần y quay sang Lâm, dặn dò: “Ta cần thêm một số loại thảo dược. Ngươi hãy bảo người dân trong làng tìm cho ta những loại này.” Ông viết nhanh những tên thảo dược lên một mảnh giấy, đưa cho Lâm. “Những loại này không dễ tìm, nhưng chúng có thể giúp ta hóa giải căn bệnh này.”
Lâm cầm lấy mảnh giấy, cúi đầu chào Thần y rồi lập tức đi ra ngoài, gọi người dân trong làng đi tìm thảo dược. Không khí trong làng lúc này trở nên căng thẳng, mọi người đều lo lắng và hy vọng rằng việc chữa trị sẽ thành công.
Trong khi chờ đợi, Thần y tiến lại gần Linh và Vương. Ông cầm tay Linh, cảm nhận được sự lạnh lẽo của làn da cô. “Linh, ta biết con có thể nghe thấy ta,” Thần y nói nhỏ, giọng ấm áp. “Con phải mạnh mẽ lên, không chỉ vì bản thân mà còn vì Vương. Tình yêu của các con đang bị thử thách, và chỉ có con mới có thể vượt qua được.”
Rồi ông quay sang Vương, cũng nói với anh những lời tương tự. “Vương, con hãy chiến đấu vì Linh, vì tình yêu của các con. Hãy đừng bỏ cuộc.”
Bên ngoài căn nhà, những người dân trong làng đã bắt đầu mang về những thảo dược mà Thần y yêu cầu. Ông nhanh chóng bắt tay vào việc pha chế, cẩn thận từng bước để đảm bảo rằng hỗn hợp này sẽ mang lại kết quả tốt nhất.
Sau khi chuẩn bị xong, Thần y cho Linh và Vương uống từng ngụm nhỏ hỗn hợp thảo dược. Ông ngồi cạnh họ suốt đêm, không rời mắt, theo dõi mọi biến chuyển. Thần y biết rằng đây là khoảnh khắc quan trọng nhất, và ông cần phải sẵn sàng đối phó với bất kỳ diễn biến nào.
Khi ánh bình minh vừa ló dạng, Thần y nhận thấy có một chút thay đổi. Sắc mặt của Linh và Vương dường như đã hồng hào hơn, và hơi thở của họ cũng trở nên đều đặn hơn. Tuy nhiên, Thần y hiểu rằng đây mới chỉ là bước đầu, và vẫn còn nhiều thử thách phía trước.
Thần y đứng dậy, nhìn ra cửa sổ, đôi mắt ông ánh lên vẻ quyết tâm. Ông biết rằng cuộc hành trình này còn dài, nhưng ông sẽ không dừng lại cho đến khi Linh và Vương hoàn toàn khỏe mạnh và tình yêu của họ được tự do.